TIN MỪNG(Lc
10, 1-9)
Sau đó, Chúa
chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước,
vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.2 Người bảo các ông:
3 Anh em hãy
ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.4 Đừng mang
theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.5 Vào bất cứ
nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này! "6 Nếu ở đó, có ai
đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì
bình an đó sẽ trở lại với anh em.
7 Hãy ở lại
nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì
đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.8 Vào bất cứ thành nào mà được
người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9 Hãy chữa những
người đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần
các ông."
SUY NIỆM
Một vị tu sĩ đi khắp các làng mạc truyền giáo. Vào buổi chiều tối,
vì không xin được chỗ trọ nên ông ra bìa làng chọn một gốc cây to làm chỗ ngủ.
Vừa lúc ấy vị tu sĩ nhìn thấy một bác nông dân chạy đến và hỏi: Cục đá! Cục đá!
Xin ông cho tôi cục đá quý đó!
Vị tu sĩ hỏi: Cục đá nào?
Người nông dân thuật lại rằng: Tối hôm qua có một vị thần hiện ra với
tôi trong giấc mơ và nói khi trời vừa tối, tôi ra ngoài bìa làng thấy một vị tu
sĩ, ông sẽ cho tôi cục đá quý và tôi sẽ trở thành người giàu có nhất làng.
Vị tu sĩ lục lọi trong chiếc túi nhỏ và lôi ra một cục đá, ông nói:
Có thể là cục đá này, tôi đã tìm thấy nó trên đường mòn trong rừng cách đây mấy
ngày. Ông vừa nói vừa đưa cục đá cho người nông dân.
Người nông dân nhìn cục đá sửng sốt và reo lên: Đó là một viên kim
cương và ra đi. Cả đêm, ông trằn trọc mãi trên gường mà không sao chợp mắt được.
Sáng sớm hôm sau, người nông dân đánh thức vị tu sĩ dậy và nói: xin trả lại cho
tôi sự an bình trong tâm hồn, và hãy cho tôi dũng khí từ bỏ viên kim cương một
cách dễ dàng.
Thái độ từ bỏ của vị tu sĩ cũng như thái độ của người nông dân giúp
ta hiểu được tiền bạc không mang lại hạnh phúc hay sự đảm bảo an toàn cho con
người. Thế nhưng trong cuộc sống ít có ai trong chúng ta có được thái độ từ bỏ như
vị tu sĩ, chúng ta thường quá lo lắng về của cải vật chất, chúng ta thường tìm
đủ mọi cách để có càng nhiều của cải càng tốt nhằm sinh sinh ích lợi chúng ra.
Trong cuộc sông hôm nay, chúng ta dễ
dàng bị cuốn hút vào thế giới hưởng thụ của tiền bạc và danh vọng, mà lãng quên
việc tìm kiếm thực thi giá trị tinh thần, giá trị đich thực là hạnh phúc vĩnh cửu nơi Đức Kitô
Giêsu.
Lời Chúa hôm nay, thôi thúc chúng ta “Lúa
chin đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt
lúa về”. Để đáp lại lệnh truyền lênh đường của Chúa Giêsu chúng ta phải luôn có thái
độ sẵn sàng từ bỏ tích cực dấn thân vào công cuộc truyền giáo của Giáo Hội. Đặc
biệt năm nay là Năm Thánh Lòng Thương Xót Chúa, lệnh truyền ấy luôn mời gọi mỗi
Kitô hữu thực thi tình yêu thương “đừng mang bao bị, giày dép” nhưng mang bình
an- mang con tim của Đức Kitô đến cho mọi người.
Là Kitô hữu, chúng ta là những nhà truyền giáo của Đức Kitô, ai
trong chúng ta cũng phải có trách nhiệm với sứ mạng của mình, chúng ta có trăn trở, thao thức: tôi phải mang gì cho cuộc hành trình của mình? Đó phải
là những thứ sao cho gọn, nhẹ và cần thiết nhất. Hôm nay trong lệnh truyền của
Chúa Giêsu cho ta trải nghiệm nét nhẹ nhàng thanh thoát trong bước chân của người
mộn đệ: không giày dép, bao bị, tiền nong…ẩn sâu bên trong đó là niềm tin yêu
tín thác vào Đức Kitô.
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa, xin cho con luôn có một tâm hồn thanh thoát không quá bận
tâm lo lắng của cải vật chất, chỉ biết chu toàn sống theo lời Chúa dạy và lo
tìm kiếm sự sống vĩnh cửu. Xin cho con ơn can đảm từ bỏ tính ích kỷ, tham lam để sống
phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa, vì con biết rằng chỉ có Chúa mới là
lẽ sống và cùng đích của đời con.Amen.
Nt. Deothila
Lê Nhã Phương, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét