Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

ĐỂ KINH THÁNH ĐƯỢC HOÀN TẤT TRONG CUỘC ĐỜI TÔI



TIN MỪNG theo Thánh Luca. Lc 1, 1-4; 4, 14-21
Vì có nhiều người khởi công chép lại những biến cố đã xảy ra giữa chúng ta, theo như các kẻ từ đầu đã chứng kiến và phục vụ lời Chúa, đã truyền lại cho chúng ta, phần tôi, thưa ngài Thêophilê, sau khi tìm hỏi cẩn thận mọi sự từ đầu, tôi quyết định viết cho ngài bài tường thuật sau đây, để ngài hiểu chân lý các giáo huấn ngài đã lãnh nhận.
Bấy giờ Chúa Giêsu trở về Galilêa trong quyền lực Thánh Thần, và danh tiếng Người lan tràn khắp cả miền chung quanh. Người giảng dạy trong các hội đường và được mọi người ca tụng. Người đến Nadarét, nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, thì ngày nghỉ lễ, Người vào hội đường. Người đứng dậy để đọc sách. Người ta trao cho Người sách tiên tri Isaia. Mở sách ra, Người gặp ngay đoạn chép rằng:
"Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng".
Người gấp sách lại, trao cho thừa tác viên, và ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ: "Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe".

SUY NIỆM:
Trong bài Tin Mừng đầu tiên theo thánh sử Luca trong Mùa Phụng Vụ năm nay, “thời điểm” đầu tiên mà Giáo Hội mời gọi chúng ta ghi nhớ, đó là “khi ấy”:
Khi ấy, được quyền năng Thần Khí thúc đẩy.
(c. 14)
“Khi ấy” là khi Ngài vượt qua những đợt cám dỗ của ma quỉ, sau bốn mươi ngày ăn chay cầu nguyện trong sa mạc. Chúng ta có thể gọi là “thử thách”, thay vì “cám dỗ”, vì liên quan đến lòng tin nơi Thiên Chúa, thay vì là vấn đề luân lí hay giới tính. Thực vậy, lời sau cùng Ngài nói với ma quỉ, là lời liên quan đến lòng tin: “Ngươi chớ thử thách Đức Chúa, là Thiên Chúa của ngươi” (c. 12). Trong trường hợp này, “thử thách” mang ý nghĩa “không tin”; không tin, nên thử cho biết!
Chúng ta cũng được mời gọi vượt qua những thử thách liên quan đến lòng tin, vượt qua thái độ quên ơn, vốn dẫn đến thái độ không tin, nghĩa là nghi ngờ Thiên Chúa và làm phát sinh lòng ham muốn và thái độ ghen tị. Như thánh Gioan nói: “Điều làm cho chúng ta thắng được thế gian, đó là lòng tin của chúng ta” (1Ga 4, 4). Và chính khi ấy, cũng như Đức Giê-su, chúng ta sẽ được tràn đầy Thần Khí của Thiên Chúa.
Và chỉ khi Ngài tràn đầy Thần Khí, Đức Giê-su mới bắt đầu giảng dạy và được mọi người tôn vinh. Chúng ta hãy ngạc nhiên về điều này: Đức Giê-su vẫn chưa làm phép lạ nào, chưa làm điều gì lạ thường, Ngài mới chỉ nói thôi; và lời của Ngài đánh động người nghe đến độ ngài được mọi người tôn vinh:
Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.
(c. 22)
Ước gì chúng ta cũng biết tôn vinh và ca tụng Chúa, khi lắng nghe Lời của Ngài trong cầu nguyện. Và nhất là, từ rày về sau, chúng ta không thể sống, nếu không, có thể nói, “ăn” lời của Ngài. Bởi vì, sự sống của chúng ta không chỉ cần của ăn và các phương tiện đáp ứng nhu cầu, nhưng còn cần lời nói nữa, lời nói yêu thương, soi sáng, tha thứ, đón nhận, cảm thông, bao dung. Thiếu những lời này, chúng ta không thể sống được. Và Lời Chúa là những lời như thế và làm cho chúng ta nói được với nhau những lời như thế.

Nhưng Đức Giê-su đã giảng dạy điều gì? Cả bốn Tin Mừng sẽ kể lại cho chúng ta Lời hằng sống, thông truyền sự sống và trao ban sự sống “đến cùng” của Người; nhưng ngay từ đầu, thánh sử Luca đã mời gọi chúng ta nhận ra rằng, Lời này thiết yếu không phải là một giáo thuyết, nhưng là Ngôi Vị sống động có liên quan mật thiết với thân phận con người, nghĩa là với từng người chúng ta:
Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa”… Và Người nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quí vị vừa nghe”.
(c. 17-21)
Những gì vị Ngôn Sứ loan báo, sẽ được Đức Giê-su thực hiện một cách cụ thể ngang qua các dấu lạ, nhất là các dấu lạ chữa lành. Tuy nhiên, các dấu lạ, và không chỉ các dấu lạ, nhưng còn là toàn bộ lời nói và trọn vẹn cuộc đời của Đức Giê-su đều hướng về mầu nhiệm Vượt Qua, nơi đó không chỉ lời này của vị Ngôn Sứ được ứng nghiệm, nhưng là toàn bộ Kinh Thánh (x. Lc 24, 44).
Thực vậy, ý định muốn giết Đức Giê-su và Ngài “vượt qua” giữa họ mà đi (c. 28-30) mời gọi chúng ta hiểu biến cố hạn hẹp ở Nazareth ở mức độ mầu nhiệm Vượt Qua. Vì thế, lời ngôn sứ được ứng nghiệm hướng tới và phải được hiểu ở mức độ toàn bộ Kinh Thánh: toàn bộ Kinh Thánh loan báo Đức Ki-tô Vượt Qua và Đức Ki-tô Vượt Qua hoàn tất toàn bộ Kinh Thánh (x. Lc 24, 44). Lời Kinh Thánh lại kể lại lịch sử của những con người cụ thể giống như mỗi người chúng ta, đầy những thăng trầm, lầm lỗi và bị Sự Dữ chi phối; như lời ngôn sứ Isaia cho thấy, đó những nỗi khốn cùng của số phận con người thuộc mọi thời: nghèo hèn, bị giam cầm, bị mù lòa, bị mất tự do… Như thế, cuộc đời của mỗi người chúng ta cũng “loan báo” hay đúng hơn “phác họa” chân dung Đức Ki-tô và Đức Ki-tô cũng đã “mang lấy” và làm cho “hoàn tất” cuộc đời của mỗi người chúng ta. Chính sự tương hợp này đã đem lại kinh nghiệm thiêng liêng: “con tim bừng cháy” cho hai môn đệ Emmau (Lc 24, 22) và cho chúng ta hôm nay.
Lời Kinh Thánh được ứng nghiệm trọn vẹn nơi mầu nhiệm Vượt Qua, nhưng cách thức “ứng nghiệm” thật là lạ lùng, vì không theo cách của con người, nhưng theo cách của Thiên Chúa, bởi vì nơi mầu nhiệm Vượt Qua, một cách “trọn vẹn” Đức Ki-tô trở nên người nghèo hèn, để cho mình bị bắt, bị giam cầm, bị áp bức, để cho mình bị nát tan vì nhục hình và cuối cùng để cho mình bị giết chết. Nhưng Thiên Chúa lại mạnh hơn sự chết, sự chết gây ra bởi Sự Dữ và như thế, cả sự chết đến từ thân phận con người. Đó, chính là Tin Mừng về “Năm Hồng Ân” được thực hiện trọn vẹn nơi mầu nhiệm Vượt Qua.
 “Hôm nay, Đức Giê-su nói, đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe”. Như thế, không phải là ngày mai hay đời sau, nhưng Người mời gọi chúng ta ngay “hôm nay” đón nhận ơn chữa lành bởi Lời và sự sống của Ngài, chữa lành sự sống của chúng ta khỏi sự dữ và sự chết và tất cả những gì liên quan đến sự dữ và sự chết, để được sống và sống dồi dào ngay “hôm nay”.
Lời Kinh Thánh được ứng nghiệm phải là một kinh nghiệm thiết thân như thế đó.( Trích bài suy niệm của Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc)


CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu, lời tuyên bố của Chúa: "Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh". Con tự vấn mình: Lời đó đã ứng nghiệm nơi tâm hồn chúng con chưa?
Lạy Chúa, con rất yếu đuối, con chưa thoát khỏi xiềng xích của tự ái, của tổn thương bởi những chê bai, loại trừ, quyền hành và ghen ty... Con vẫn bị cầm tù bởi những thói hư tật xấu, Xin Thánh Thần của Chúa dẫn đưa con, để trong cuộc sống hàng ngày con, dù ăn uống, ngủ nghỉ, hay làm việc…Con làm vì danh Ðức Giêsu Kitô. Chỉ trong Ðức Giêsu Kitô, con mới được tự do sống trong ân tình con  Cha trên Trời. Amen.
M. Prudence, SPP 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét