Bấy giờ Người
bắt đầu quở trách các thành đã chứng kiến phần lớn các phép lạ Người làm mà
không sám hối:
21 "Khốn
cho ngươi, hỡi Kho-ra-din! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa! Vì nếu các phép lạ
đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì họ đã mặc áo vải thô, rắc
tro lên đầu tỏ lòng sám hối. 22 Vì thế, Ta nói cho các ngươi hay: đến ngày phán
xét, thành Tia và thành Xi-đôn còn được xử khoan hồng hơn các ngươi.
23 Còn ngươi
nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư? Ngươi sẽ
phải nhào xuống tận âm phủ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi ngươi mà được làm tại
Xơ-đôm, thì thành ấy đã tồn tại cho đến ngày nay.24 Vì thế, Ta nói cho các
ngươi hay: đến ngày phán xét, đất Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn các
ngươi."
SUY NIỆM
Ðể khuyên
chúng ta chấp nhận cuộc sống, người Ðức thường kể câu chuyện sau đây:
Có một nhà
hiền triết nọ chuyên cố vấn giúp đỡ cho những ai gặp buồn phiền, chán nản trong
cuộc sống. Bất cá ai đến xin chỉ bảo cũng đều nhận được lời khuyên thiết thực...
Một hôm, có một người thợ may mặt mày thiểu não chạy đến xin cầu cứu. Gia đình ông
gồm có ông, vợ ông và bảy đứa con trai nhỏ. Tất cả chen chúc nhau trong một căn
nhà gần như đổ nát. Người vợ phải la hét suốt ngày vì bị sự quấy phá của bảy đứa
con. Xưởng may của ông lúc nào cũng lộn xộn, bẩn thỉu vì những nghịch ngợm của
lũ con. Thêm vào đó là những tiếng la hét, khóc nhè suốt ngày, khiến người thợ
may không thể chú tâm làm việc được.
Nghe xong
câu chuyện, nhà hiền triết mới đề nghị với người thợ may như sau: "Anh hãy
ra chợ mua cho kỳ được một con dê, rồi dắt nó về cột ngay trong xưởng may của
anh". Người đàn ông đàng thương không đoán được ẩn ý của nhà hiền triết,
nhưng đặt tất cả tin tưởng vào ông, cho nên anh về thu gom hết tiền của trong
nhà để ra chợ mua cho kỳ được con dê.
Chúng ta hãy
tưởng tượng: sự hiện diện của con dê trong xưởng may sẽ giúp được gì cho anh
ta? Con vật hôi hám ấy không những phóng uế dơ bẩn lại suốt ngày còn kêu những
tiếng không êm tai chút nào. Cái xưởng may chỉ trong một ngày đã biến thành một
chuồng súc vật bẩn thỉu không thể chịu đựng được... Người thợ may lại đến than
phiền với nhà hiền triết vì sự hiện diện của con dê. Lúc bấy giờ, nhà hiền triết
mới bảo anh: "Anh hãy tức khắc mang nó ra chợ và bán lại cho người
khác". Người đàn ông cảm thấy như nhẹ nhõm cả người. Anh dắt con vật ra chợ.
Trong khi đó, ở nhà, vợ anh mang nước vào tẩy uế cái xưởng may. Bảy đứa nhóc
con của anh bắt đầu trở lại xưởng may và hò hét trở lại. Người đàn ông nhìn xuống
xưởng may rồi mỉm cười nhìn mấy cậu con trai của anh đang chạy nhảy la hét. Anh
tự nhủ: dù sao, tiếng la hét của mấy đứa con của anh, so với tiếng kêu của con
vật dơ bẩn, vẫn dễ chịu hơn... Và chưa bao giờ anh cảm thấy hạnh phúc hơn ngày
hôm đó. (Trích sách
Lẽ Sống)
Tâm lý thông
thường, chúng ta dễ có thái độ "đứng núi này nhìn núi nọ". Coi thường những gì chúng ta đang có. Những cái quen thuộc, những cái trước mặt, những cái thường ngày,
những cái nhỏ bé thường dễ bị khinh thường...
Như dân thành Kho-ra-din! Bết-xai-đa
và Ca-phác-na-um trong bài Tin Mừng hôm nay, họ coi thường lời Chúa nói và phép lạ Chúa
làm. Nên Chúa đã chúc dữ cho họ. Lời chúc dữ của Chúa không phải là để tẩy chay
hoặc tiêu diệt họ nhưng như là một lời răn đe muốn thức tỉnh lòng chai dạ đá của
họ. Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din! Khốn cho
ngươi, hỡi Bết-xai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại
Tia và Xi-đôn, thì họ đã mặc áo vải thô, rắc tro lên đầu tỏ lòng sám hối.Hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư?
Ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi ngươi mà được
làm tại Xơ-đôm, thì thành ấy đã tồn tại cho đến ngày nay. Những lời này được Chúa Giêsu nói ra để làm
cho các dân thành ngày xưa và chúng ta ngày nay phải sợ, thức tỉnh, sửa đổi,
hoán cải, không dám tái phạm và trở nên tốt hơn.
Mang lấy
thân phận con người, sống trọn vẹn kiếp người, Chúa Giêsu mặc cho tất cả mọi thực
tại của cuộc sống một ý nghĩa mới, một giá trị mới. Chỉ qua những thực tại từng
ngày, chỉ qua các sinh hoạt hàng ngày con người mới có thể gặp gỡ được Thiên
Chúa.
Giá trị của
mỗi một phút giây hiện tại chính là mang nặng sự hiện diện của chính Chúa. Giá
trị của cuộc sống chính là được dệt bằng những gặp gỡ triền miên giữa Thiên
Chúa và con người... những
gì xảy ra trong cuộc sống, nếu chúng ta cái nhìn Đức Tin hẳn chúng ta sẽ nhận ra Tình yêu Thiên Chúa luôn bao bọc
che chở chúng ta.
Chúa mời gọi
chúng ta đón nhận cuộc đời như một Hồng Ân của Chúa. Ngài mời gọi chúng ta đón
nhận từng phút giây của cuộc sống như một ân huệ... Nói
như Thánh Phaolô: "Tất cả đều là ân sủng của Chúa": tất cả đều phải
được đón nhận với lòng biết ơn và tín thác.
LỜI NGUYỆN
Lạy Thiên Chúa là nguốn sự sống, nguồn Tình yêu và nguồn hạnh
phúc của con. Xin cho con nhận ra rằng mọi sự xảy trong cuộc sống con đều nằm
trong kế hoạch yêu thương của Chúa, và cho con biết đón lấy tất cả với lòng biết
ơn và yêu mến. Amen
M. Prudence, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét