Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

CÁ TỐT CHO VÀO GIỎ


LỜI CHÚA: Mt 13, 47-53

Khi ấy, Đức Giêsu nói với dân chúng rằng: “Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá. Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài. Ðến ngày tận thế, cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính, rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Anh em có hiểu tất cả những điều ấy không?” Họ đáp: “Thưa hiểu.” Người bảo họ: “Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống như chủ nhà kia lấy ra từ kho tàng của mình cả mới lẫn cái cũ”.

SUY NIỆM:

Dụ ngôn “chiếc lưới thả xuống biển” diễn tả khía cạnh của Mầu nhiệm cánh chung, được xem như là dụ ngôn cuối cùng của một chuỗi dụ ngôn Chúa Giêsu đã giảng dạy cho dân chúng ngày xưa và cho chúng ta hôm nay. Dụ ngôn này cho chúng ta thấy rõ số phận của từng người trong ngày tận cùng “ cá tốt” hay “cá xấu” “ cho vào giỏ hay “vứt ra ngoài”.
Hình ảnh này gợi cho ta về việc mọi người, bất luận tốt xấu, đều được mời gọi tham dự bàn tiệc Nước Trời (Mt 22, 9-10). Trong Hội Thánh, cũng có sự pha trộn giữa người tốt, kẻ xấu,
sự phân loại sau cùng là điều tất yếu, là kết quả cuối cùng của một hành trình.Vì sẽ đến lúc ánh sáng, sự sống và sự thiện sẽ phải tách rời tuyệt đối khỏi bóng tối, sự chết và sự dữ ; đó là lúc chúng ta phải trở về với Chúa hay vào ngày tận thế, và thời điểm này có thể làm cho chúng ta sợ hãi, bởi vì chúng ta hay tự xếp loại mình. Chúng ta hãy để cho Chúa « xếp loại » chúng ta : chúng ta được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa, được sinh ra và được tái sinh làm con Thiên Chúa trong Đức Ki-tô. Vì thế, trong Ngài, không còn bị lên án nữa (x. Rm 8, 1) : chúng ta là « cá tốt » chứ không phải cá xấu, là chiên chứ không phải là dê (x. Mt 25, 31-46). Chúa mời gọi chúng ta nhận ra, ước ao và nỗ lực sống mỗi ngày căn tính của chúng ta, ngang qua sự mỏng dòn và những thăng trầm của cuộc sống.
Để trở nên là « người công chính » (c. 43) là “các tốt” vào thởi điểm tận cùng của cuộc sống và của thời gian, vào thởi điểm mà chỉ còn một mình Thiên Chúa mới có thể hành động mà thôi. Chúng ta phải cộng tác với ơn Chúa và nỗ lực với tất cả lòng tin thác và yêu mến ngay trong giây phút hiện tại. Chúng ta không thể tự tạo cho mình đức công chính của Nước Trời khi chúng ta đánh mất tự do của con cái Thiên Chúa. Chúng ta sẽ “bị loại ra ngoài”.



CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa Giêsu yêu mến, con cảm tạ Chúa vì Chúa đã dùng rất nhiều dụ ngôn để cho con hiểu được Mầu Nhiệm Nước Trời, Mầu nhiệm của lòng thương xót Chúa. Xin Chúa cho con biết tận dụng mọi cơ hội trong cuộc sống là lời mời gọi yêu thương của Chúa để giúp con  biết biến bản thân mình cũng là một dụ ngôn  hay dấu chỉ cho sự hiện diện của Chúa. Amen.

M. Prudence, SPP

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét