Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

TIBÊRIA KHOẢNH KHẮC LÝ TƯỞNG



TIN MỪNG (Gioan 21, 1-14)

Sau đó, Đức Giêsu lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Tibêria. Người tỏ mình ra như thế này. Ông Simon Phêrô, ông Tôma gọi là Điđymô, ông Nathanael người Cana miền Galilê, các người con ông Dêbêđê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Simon nói với ông: “Tôi đi đánh cá đây”.Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh”. Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
Khi trời đã sáng, Đức Giêsu đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giêsu. Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không”. Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, anh em sẽ bắt được cá”. Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. Người môn đệ được Đức Giêsu thương mến nói với Phêrô: “ Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Simon Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.
Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Đức Giêsu bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!” Ông Simon Phêrô lên thuyền , rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Đức Giêsu nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ biết rằng đó là Chúa. Đức Giêsu đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Đó là lần thứ ba Đức Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi chỗi dậy từ cõi chết
.
SUY NIỆM

Một lần nữa Chúa Giê-su đã chứng tỏ cho chúng ta biết Ngài là Đấng hay quên. Phải, Ngài đã quên hết những vấp váp, sa ngã…của các môn đệ, nhưng thay vào đó Ngài đã làm mọi cách để giúp họ bình an tiến về tương lai. Chỉ một cử chỉ thân thương nhưng đủ để chạm vào tâm lòng của đấng nam nhi như các môn đệ. Mấy khi trong những khoảnh khắc của cuộc đời chúng ta vẫn cần lắm những sự đồng cảm, một lời động viên, an ủi… Đặc biệt là trước lỗi lầm của nhau, để phần nào đó giúp nhau sống triển nở hơn.
Tiếp đến, với mẻ cá lạ, càng cho chúng ta thấy bàn tay can thiệp của Chúa vào cuộc đời chúng ta cách rõ ràng cũng như khi các môn đệ đang trong tình trạng hoàn toàn kiệt sức và gần như vô vọng.“Các môn đệ vất vả suốt đêm nhưng chẳng bắt được gì” thì Chúa chính là “ngư phủ sành điệu” người dẫn lối chỉ đường cho họ.
 Đã rất nhiều lần trong đời sống, khi chúng ta thấy mình thật sự cố gắng hết sức nhưng vẫn thất bại, những lúc như vậy chúng ta hãy vững tin chạy đến với Chúa để Ngài chỉ cho chúng ta nên làm gì. Chắc rằng kết quả sẽ hơn cả điều chúng mong đợi. Vì khi Thiên Chúa đóng cánh cửa này, Ngài sẽ mở cánh cửa khác. Tình yêu Ngài là niềm hy vọng của chúng ta.

3. Lời nguyện


Lạy Chúa Giêsu, xưa Chúa đã sai các môn đệ ra khơi thả lưới, nay Chúa cũng sai chúng con đi vào cuộc đời. Chúng con phải đối diện với bao thách đố của cuộc sống, xin dạy chúng con biết chiến đấu trong cuộc chiến mỗi ngày, lúc chúng con tìm kếm Ngài trong nước mắt, xin hãy gọi tên chúng con như Chúa đã gọi tên chị Maria, lúc chúng con chán nản và bỏ cuộc, xin hãy đi với chúng con trên dặm đường dài như Chúa đã đi với hai môn đệ Emmau, lúc chúng con đóng cửa vì sợ hãi, xin hãy đến đứng giữa chúng con như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ, lúc chúng con cố chấp và xa cách an hem, xin hãy kên nhẫn và khoan dung với chúng con như Chúa đã không bỏ rơi ông Tôma cứng cỏi và lúc chúng con vất vả suốt đêm mà không được gì, xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn, như Chúa đã nướng bánh và cá cho các môn đệ.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin tỏ mình ra cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày, để chúng con tin là Ngài đang sống, đang đến và đang ở thật gần bên chúng con.Amen.     ( Trích trong RABBOUNI)
                                   
                                 Nt. M. EUGÉNIA  Thanh Nhàn, SPP


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét