Tin
mừng hôm nay là bài Thương khó theo Thánh Gioan, chúng ta trích – đọc đoạn ngắn,
nhưng chúng ta không thể không cảm thấu và yêu mến Chúa Giêsu vì Ngài đã tự
nguyện “vác lấy thập giá đi ra” chịu chết và để cứu độ chúng ta
Bài Thương Khó Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, theo
Thánh Gioan.
(Ga 19, 17-42)
Chính Người vác lấy thập giá đi ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Híp-ri
là Gôn-gô-tha;18 tại đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời
cũng đóng đinh hai người khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giê-su thì ở giữa.
19 Ông Phi-la-tô cho viết một
tấm bảng và treo trên thập giá; bảng đó có ghi: "Giê-su Na-da-rét, Vua dân
Do-thái."20 Trong dân Do-thái, có nhiều người đọc được bảng đó,
vì nơi Đức Giê-su bị đóng đinh là một địa điểm ở gần thành. Tấm bảng này viết bằng
các tiếng: Híp-ri, La-tinh và Hy-lạp.21 Các thượng tế của người
Do-thái nói với ông Phi-la-tô: "Xin ngài đừng viết: "Vua dân
Do-thái", nhưng viết: "Tên này đã nói: Ta là Vua dân
Do-thái"."22 Ông Phi-la-tô trả lời: "Ta viết sao, cứ
để vậy! "
23 Đóng đinh Đức Giê-su vào
thập giá xong, lính tráng lấy áo xống của Người chia làm bốn phần, mỗi người một
phần; họ lấy cả chiếc áo dài nữa. Nhưng chiếc áo dài này không có đường khâu, dệt
liền từ trên xuống dưới.24 Vậy họ nói với nhau: "Đừng xé áo ra,
cứ bắt thăm xem ai được." Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Áo xống tôi,
chúng đem chia chác, cả áo dài, cũng bắt thăm luôn. Đó là những điều lính tráng
đã làm.
25 Đứng gần thập giá Đức
Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng
với bà Ma-ri-a Mác-đa-la.26 Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương
mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng: "Thưa Bà, đây là con
của Bà."27 Rồi Người nói với môn đệ: "Đây là mẹ của
anh." Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
28 Sau đó, Đức Giê-su biết
là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: "Tôi
khát! "29 Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển
có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người.30
Nhắp xong, Đức Giê-su nói: "Thế là đã hoàn tất! " Rồi Người gục đầu
xuống và trao Thần Khí…Chúng ta hãy
hình dung hành trình vác Thập Giá của Đức Ki-tô và Đồi Sọ, nơi Người « trở
nên một » với Thập Giá cho đến khi « mọi sự đã hoàn tất ». Và xin
Thánh Thần của Chúa giúp chúng ta ra khỏi mình để chiêm ngắm Đức Giê-su vác Thập
Giá, soi sáng lòng trì chúng ta để nhận ra và cảm nếm tình yêu đến cùng của Đức
Giê-su ; xin Thánh Thần làm con tim chúng ta bừng cháy lòng yêu mến
« Đức Ki-tôi chịu đóng đinh » và ước ao trở nên một với Người.
SUY NIỆM
Thứ sáu Tuần Thánh là một ngày lễ linh thiêng và đỉnh cao đối
với người theo Kitô giáo. Ngày tưởng nhớ cuộc thương khó
Chúa Giêsu Kito. Ngày hôm nay Giáo hội Công
Giáo không cử hành một bí tích nào.Và đây cũng là ngày Chay Vượt Qua mà mỗi
kito hữu được mời gọi tham dự như góp phần vào Mầu nhiệm Thương Khó của Ngài.
Thứ
Sáu Thánh là thời gian đặc biệt chúng ta được mời gọi cầu nguyện, suy niệm và
nhất là chiêm ngắm “ĐẤNG BỊ ĐÂM THÂU” với lời cầu xin tha thứ mọi tội lỗi chúng
ta đã phạm.
Chúng
ta hãy xin được cảm nhận sự bình an thiêng liêng của Đức Giê-su ngay trong đau
khổ tột cùng về thể xác và tinh thần; Ngài đảm nhận cách tự do tất cả những gì
tồi tệ nhất mà con người dành cho Ngài.
Khi
nhìn lên Thập Giá, chúng ta thường bị cuốn hút vào một mình Chúa với sự đau đớn
thể xác. Nhưng thánh Gioan muốn nhấn mạnh hình ảnh của “Đấng, họ đã đâm thâu”,
muốn chúng ta nhìn thân thể nát tan và bị đẩm thủng của Đức Giê-su do hành động của “họ”,
nhìn ra hình dạng thật sự của Tội và Sự Dữ hiện hình nơi Đức Ki-tô chịu đóng
đinh.
Đức Giê-su để cho mình bị treo
trên thập giá, được đặt trên đồi cao, thân thể nát tan, chính là để chúng ta
nhìn thấy những điều thật hữu hình, thật cụ thể, đập vào mắt loài người chúng
ta. Chúa muốn chúng ta nhìn thấy những gì loài người chúng ta đã làm cho Chúa,
và vẫn còn đang làm cho Chúa qua thân thể của Ngài là những còn người bé nhỏ, bất
hạnh, bị bỏ rơi, chịu thiệt thòi vì hoàn cảnh, chịu thiệt thòi ngay khi sinh ra
(mù, điếc, khiếm khuyết, tâm thần), người nghèo, người vô tội…
Thập Giá mời gọi chúng ta không kết tội Chúa cho dù Sự Dữ
ngang qua những con người cụ thể kết tội Chúa, vì Chúa vô tội, và cũng không kết
tội loài người và chính mình, khi hiểu Chúa phải « chịu tội » thay
cho chúng ta. Và chúng ta cũng không kết tội bản thân mình và những người khác,
và không « kết tội », nghĩa là kêu trách, cả Chúa nữa, khi chính
chúng ta, người khác, nhất là những người thân yêu gặp thử thách và tai họa. Bởi
vì
Ø Kết tội tự nó là điều dữ. Khi kết tội Đức Ki-tô, Sự Dữ bị
lộ nguyên hình, trong mức độ nó tự cho thấy kết tội là điều dữ ; tội ở nơi
người kết tội, chứ không phải nơi người bị kết tội.
Ø Và cho dù mình và người khác đáng bị kết tội, thì nơi cuộc
Thương Khó, Chúa đã mang hết tội lỗi của loài người chúng ta vào mình rồi với
lòng bao dung, và Người ban sự công chính của Người cho chúng ta, để chúng ta đừng
kết tội mình và kết tội nhau : « Trong Đức Ki-tô, không còn lên án nữa »
(Rm 8, 1)
Chúa muốn cho chúng ta nhìn thấy nơi Thập Giá, hình
thù rất thật và rất cụ thể của SỰ DỮ và TỘI LỖI. Nhưng thay vì bị
lên án, loài người chúng ta được mời gọi nhìn lên Đấng Chịu Đóng Đinh với lòng
tin để đón nhận ơn tha thứ và được chữa lành.
Ơn tha thứ.
Thánh Giá, chính là lời diễn tả tình yêu thương xót nhưng không của Thiên Chúa.
Vì thế, khi nhìn lên Thập Giá Đức Kitô, chúng ta còn được mời gọi nghiệm được
tình yêu nhưng không và thương xót của Thiên Chúa, một tình yêu có thể chịu đựng
mọi tội lỗi của con người đến như thế trên Thập Giá.
Ơn chữa lành
bởi cây Thập Giá. Thập Gía mặc khải cho con người bản chất của Tội, nhưng không
phải là để lên án con người, mà là để cứu sống con người. Thiên Chúa không thể
tha thứ cho con người mà không đồng thời chữa lành, bằng cách làm cho con người
nhìn ra tội. Đó là trường hợp của Giuse với các anh của mình trong sách Sáng Thế:
“Đừng sợ! Tôi đâu có thay quyền Thiên Chúa! Các anh đã định làm điều
ác cho tôi, nhưng Thiên Chúa lại định cho nó thành điều tốt, để thực hiện điều
xảy ra hôm nay, là cứu sống một dân đông đảo” (St 50, 19-20)
Ơn chữa lành khỏi vẻ bề ngoài.
Sâu rộng hơn, nơi Thập Gía, Đức Kitô muốn
giải thoát chúng ta một cách chính xác khỏi sự công chính, đến từ chính chúng
ta, dựa vào việc giữ Luật; bởi vì sự công chính này, xét cho cùng chỉ có vẻ bề
ngoài, không đụng chạm và không thể đụng chạm đến chốn sâu thẳm và thầm kín của
đời người và của nội tâm. Và Ngài muốn trao ban cho chúng ta sự công
chính của chính Ngài, sự công chính đích thật của con Thiên Chúa. Như thánh
Phao-lô đã xác tín: “
Tuy
nhiên, vì biết rằng con người được nên công chính không phải nhờ làm những gì
Luật dạy, nhưng nhờ tin vào Đức Giê-su Ki-tô, nên chúng ta cũng tin vào Đức
Ki-tô Giê-su, để được nên công chính, nhờ tin vào Đức Ki-tô, chứ không phải nhờ
làm những gì Luật dạy. Quả thế, không phàm nhân nào sẽ được nên công chính vì
làm những gì Luật dạy.(Gal 2, 16)
Tôi
sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi. Hiện nay tôi
sống kiếp phàm nhân trong niềm tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và
hiến mạng vì tôi. Tôi không làm cho ân huệ của Thiên Chúa ra vô hiệu,
vì nếu người ta được nên công chính do Lề Luật, thì hoá ra Đức Ki-tô đã chết vô
ích.(c.
20-21)
Chữa lành khỏi hình ảnh sai lầm về
Thiên Chúa. Trên tất cả, nơi thập giá của Đức Kitô, chúng ta
được mời gọi nhìn ra khuôn mặt đích thật của chính Thiên Chúa. Thật vậy, Thập
Giá muốn nói với chúng ta rằng thân phận con người không phải là một hành trình
dẫn đến chỗ chết. Con người muốn vươn lên bằng Thiên Chúa, nhưng Con Thiên Chúa
làm người và làm người đến tận cùng, để nói với chúng ta rằng, Thiên Chúa tạo dựng
nên con người không phải để đầy đọa, thử thách và lên án, và thân phận con người,
dù có như thế nào, là con đường dẫn đến Thiên Chúa, nguồn Sự Sống; như thánh
Phaolô xác tín: “Không có gì có thể
tách chúng ta ra khỏi lòng mến của Thiên Chúa, được thể hiện nơi Đức Kitô chịu
đóng đinh trên Thánh Giá”.
Mầu gương giúp chúng ta sống Mầu nhiệm Thập Giá chính là
Mẹ Maria, cả cuộc đời của Mẹ hướng về mầu nhiệm Thập Giá, đồng hành với Đức
Giê-su vác Thập Giá, hiện diện và đứng vững dưới chân Thập Giá trong
thinh lặng, để chiêm ngắm, lắng nghe và “ghi nhớ tất cả mọi biến cố và suy đi
nghĩ lại trong lòng”. Vì vậy, Mẹ
hiểu mầu nhiệm Thập Giá và mầu nhiệm Phục Sinh hơn ai hết.
Chúng ta hãy xin mẹ dạy chúng ta biết nhìn ngắm cuộc
Thương Khó của Đức Ki-tô, với ánh mắt và con tim của Mẹ. Xin Mẹ cầu bầu cho
chúng ta, để chúng ta cũng được ơn « đứng vững » dưới chân Thập Giá
như Mẹ Maria. Xin Mẹ đồng hành với chúng ta, để cũng như Mẹ, chúng ta nhận ra
và đón nhận Chân Dung Rạng Ngời của Đức Giê-su, Con của Mẹ, để chúng ta trở
thành Con Thiên Chúa, người thân của Đức Ki-tô, Con của Mẹ và anh chị em của
nhau, như thánh Gioan nói : « Còn những ai đón nhận,
tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên
Chúa ».
Hành trình theo Chúa
Giê-su lên Gie-ru-sa-lem, là hành trình tất yếu của tôi. Lẽ nào tôi không lấy
đôi vai gầy của mình vác đỡ thập giá Chúa Giêsu như Simeon, không lấy chíếc
khăn của lòng mình lau mặt cho Chúa Giêsu như bà Veronica, hay cùng Chúa đứng lại
an ủi những người con của thành Giê-ru-sa-lem, nhất là cùng với Mẹ Maria đi trọn
hành trình và kiên vững đứng dưới chân Thánh Giá Con của Mẹ. Có như thế tôi,
tôi mới thuộc về Chúa Ki-to và là mộn đệ của Ngài và Ngài sẽ tự do trao thập
giá cho tôi theo ý Ngài. Và như thế, thập giá đời tôi sẽ nở hoa, những bông hoa
của âm thầm, tín thác, kiên nhẫn và trung tín…
LỜI
NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, Chính
Chúa tự nguyện vác lấy thập giá đi ra nơi hành hình. Xin cho con đón lấy thập
giá trong đời con với tự do và yêu mến, để con được hưởng Ơn Cứu Độ Chúa ban.
Amen.
M. Prudence, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét