(Lc 24,35-48)
Bấy giờ,
hai môn đệ từ Em-mau trở về, thuật lại những gì đã xày ra dọc đường và việc
mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người
bẻ bánh.
Các ông
còn đang nói, thì chính Đức Giê-su đứng
giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em!” Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. Nhưng Người nói:
“Sao lại hoảng hốt? Sao lòng anh em còn ngờ vực? Nhìn chân tay Thầy coi, chính
Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương
có thịt như anh em thấy Thầy có đây? Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các
ông xem. Các ông còn chưa tin vì mừng quá, và còn đang ngỡ ngàng, thì Người
hỏi: “Ở đây anh em có gì ăn không?” Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng.
Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông.
Rồi
Người bảo: “Khi còn ở với anh em, Thấy đã từng nói với anh em rằng tất cả những
gì sách Luật Mô-sê, các sách Ngôn Sứ và các Thánh Vình đã chép về Thầy đều phải
được ứng nghiệm.” Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiều Kinh Thánh và Người nói: “Có Lời Kinh
Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết
sống lại; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ
Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng
nhân về những điều này.”
SUY NIỆM:
Chứng
kiến cuộc tử hình của Thầy Giêsu, các Tông đồ chưa hết hoang mang, bàng hoàng sợ hãi…Bây giờ
như trong cơn mơ Thầy lại hiện ra và chúc bình an. Ai mà tin cho nỗi. Cho dù
trước đây Thầy đã hiện ra và củng cố niềm tin cho từng người, nhưng vẫn còn đó
hoai nghi, ngờ vực… vì nỗi đau nỗi và mất mát qúa lớn… Chúng ta hãy đem kinh
nghiệm của các tông đồ vào trong cuộc sống của ta để ta cảm thông với các ông. Đồng thời, xin Chúa cho bản thân chúng ta ơn Đức Tin và ơn sống niềm vui Phục
Sinh trong từng khoảnh khắc của ngày sống chúng ta cách mạnh mẽ hơn.
Vậy đó, Thầy
không một lời trách cứ các ông, nhưng nghe cung giọng của Thẩy cho chúng ta một
cảm nhận thầy thương các ông hơn và thương nhiều lắm. Với giọng nói vỗ về: “Sao
lại hoảng hốt? Sao lòng anh em còn ngờ vực? Nhìn chân tay Thầy coi, chính
Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương
có thịt như anh em thấy Thầy có đây?”(LC 24, 38-40)
Các tông
đồ chưa thể tin, vì các ông chưa vượt qua được ranh giới “bức tường lửa” của cái
tôi vật chất với cuộc “Vượt Qua” của Thầy. Vì thế, Chúa mời gọi các ông hãy
đến, nhìn và đụng chạm vào thân thể của Ngài. Để nơi thân thể đó, những vết
thương còn đó, chứa đựng tình thương của Chúa một cách tròn đầy thể hiện qua sự
hiện diện của Ngài.
Tình yêu
Phục Sinh vượt trên tất cả. Chính vì thế, để đón nhận niềm vui, hồng ân cao cả
này… Chúng ta cần phải vượt qua mọi ích kỷ, hận thù, ghen tỵ, loại trừ, mặc cảm… Vì Thầy
sống lại không phải để trừng phạt những người đã đối xử tàn nhẫn với Thầy trong
cuộc khổ nạn, để trách mắng những môn đệ bội tín. Nhưng trái lại, Thầy đã đến
trong chiến thắng khải hoàn để ban bình an, củng cố niềm tin, giúp họ vững vàng
hơn trong lời Kinh Thánh đã loan báo nhưng vẫn với cung cách của vị Vua khiêm
tốn, âm thầm và hiền lành… Chính tình yêu Phục Sinh xóa tan mặc cảm tội lỗi các
môn đệ, đẩy lui bóng đêm sự dữ,tội ác và sự chết ... Sức mạnh Phục Sinh sẽ biến
đổi và mang lại cho họ niềm vui mừng và hy vọng vì được Chúa Phục sinh tiếp tục
yêu thương, tha thứ cho họ. Chính nhờ vào lòng nhân từ hay thương xót ấy đã làm
cho con người trở nên gần gũi với Ngài, hơn là sợ hãi, tránh né,…
Cũng như
các môn đệ, Chúa dẫn chúng ta vào hành trình phục sinh của Ngài để chúng ta được
yêu thương hơn. Kinh nghiệm yêu thương và được yêu thương sẽ đem đến cho chúng
ta ơn bình an, niềm vui và hy vọng và đó chính là điều mà Chúa Phục Sinh muốn
chúng ta làm chứng cho Ngài: “Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba,
từ cõi chết sống lại” (LC 24,48). Ngang qua mầu nhiệm cuộc đời của chúng ta.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa
Giêsu, Chúa đã phục sinh để ban cho con sự sống mới. Xin cho con biết mở lòng ra
để đón lấy trong niềm vui và bình an, hầu con có thể làm chứng Chúa đã phục
sinh ngay trong chính bản thân con khi tương quan với mọi người nơi môi trường
con được sai đến.Amen.
Nt. M. Emilie Huỳnh Nguyện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét