LỜI CHÚA: (MC 5,1-20)
Đức Giê-su và các môn đệ sang
tới bờ bên kia Biển Hồ, vùng đất của dân Ghê-ra-sa.2 Người vừa ra khỏi thuyền,
thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón Người.3 Anh này thường
sống trong đám mồ mả và không ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến
cả xiềng xích.4 Thật vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh
đã bẻ gãy xiềng xích, và đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được.5
Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập
vào mình.
6 Thấy Đức Giê-su tự đàng xa,
anh ta chạy đến bái lạy Người7 và kêu lớn tiếng rằng: "Lạy ông Giê-su, Con
Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van
ông đừng hành hạ tôi! "8 Thật vậy, Đức Giê-su đã bảo nó: "Thần ô uế
kia, xuất khỏi người này! "9 Người hỏi nó: "Tên ngươi là gì? "
Nó thưa: "Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm."10 Nó khẩn
khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy.11 Ở đó có một bầy heo rất
đông đang ăn bên sườn núi.12 Đám thần ô uế nài xin Người rằng: "Xin sai
chúng tôi đến nhập vào những con heo kia."13 Người cho phép. Chúng xuất
khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo -chừng hai ngàn con- từ trên sườn
núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó.14 Các kẻ chăn heo bỏ chạy, loan tin
trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy ra.15 Họ đến cùng Đức
Giê-su và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo -chính
người này đã bị đạo binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ.16 Những người chứng kiến đã
kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ ám và chuyện bầy
heo.17 Bấy giờ họ lên tiếng nài xin Người rời khỏi vùng đất của họ.
18 Khi Người xuống thuyền,
thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin cho được ở với Người.19 Nhưng Người không
cho phép, Người bảo: "Anh cứ về nhà với thân nhân, và thuật lại cho họ
biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương anh như thế nào."20
Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Đức
Giê-su đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
SUY NIỆM:
Trong cuộc sống đời thường,
chúng ta vẫn nghe nói: người này bị ủy ám, người kia bị ma nhập, người nọ đi
cha này để được trừ qủy… Chúng ta tin có ma quỷ, vì chúng ta bị cám dỗ làm điều
dữ, điều xấu… Vì điều dữ, điều xấu không thể đến từ Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa
luôn muốn con người sống hạnh phúc.
Cụ
thể bài Tin Mừng hôm nay đưa ta trở về với thời Chúa Giêsu cho thấy một cảnh
tượng thật khủng khiếp: một kẻ bị thần ô uế ám. Không ai có thể trói anh ta lại
được, Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và
lấy đá đập vào mình. anh không còn làm chủ được mình, Anh sống trong đám mồ mả,
là thế giới của người chết, Anh tự giam mình trong thế giới của người chết, tự
tạo ra một môi trường chết chóc, làm hại người khác và làm hại chính mình. Không
ai có thể kiềm chế anh ta được: dù có trói lại, bằng xiềng xích cũng không
được, bằng gông cùm cũng vô ích. Hình ảnh muốn nói với chúng ta rằng, con người
bất lực, vì sự dữ thì mạnh hơn con người. Con người tự hành hạ mình; anh không
nhận ra mình. Đó chính là bạo lực, là sự dữ; Và hơn nữa, anh không mang y phục;
nghĩa là anh không còn thuộc về thế giới của con người, có nhân phẩm và văn
hóa. Khi con người bi sự dữ tấn công, con người trở nên hung dữ và quyết liệt
chống lại Thiên Chúa Đấng là Ánh Sáng và là Sự Sống.
Chúng ta hãy chiêm ngắm hình
ảnh người bị quỷ ám được chữa lành: “ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo”. Con
người thuộc về thế giới sự sống, thế giới Thiên Chúa trở nên hiền hòa vì Sự sống và nhân tính của anh được phục hồi,
anh được mời gọi trở về với thế giới của người sống, có tương quan và có văn
hóa. Hơn nữa, anh còn được Đức Giê-su trao sứ mạng loan báo tình yêu thương xót
của Chúa dành cho anh. Sứ mạng của anh rất đơn giản, nhưng lại là chính yếu, đó
là làm chứng về lòng thương xót của Chúa dành cho anh.
Nhưng sau đó, một chi tiết khác
cho thấy thật đáng tiếc cho người dân Ghê-ra-sa:
“Họ lên tiếng nài xin Người rời khỏi vùng đất của họ” và có thể là chúng ta hôm
nay. Cách nào đó, có khi chúng ta mời Chúa Giêsu rời khỏi vùng đất của đời mình.
Thật bất hạnh, nếu cuộc sống của chúng ta không có Thiên Chúa hiện diện. Như Chúa
Giêsu khẳng định: “không có thầy các con không thể làm gì được” (Ga 15, 5b).
Chúng ta hãy nếm cảm và cảm nhận từ những kinh nghiệm nho nhỏ trong cuộc sống
thường ngày. Dù cuộc sống của chúng ta sống trong hoàn cảnh khó khăn, đau khổ
hoặc gian nan thế nào đi nữa, mà chúng ta nhận ra được cuộc đời chúng ta luôn
được Thiên Chúa yêu thương thì đó là phần thưởng đích thực của chúng ta.
LỜI NGYỆN
Lạy Thiên Chúa là Đấng tạo thành
vũ trụ, Chúa muốn cho con người ngày một trở nên hoàn hảo hơn. Xin cho chúng
con biết luôn cầu nguyện, sống kết hợp với Chúa để chống lại mọi cơn cám dỗ của
ma qủy hầu chúng con sống đúng với nhân phẩm của con Chúa trong đời sống tương
giao và phục vụ mọi người. Amnen
M. Prudence, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét