LỜI CHÚA: MC
2, 23-28
Vào ngày
sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu
bứt lúa.
24 Người
Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su: "Ông coi, ngày sa-bát mà họ làm gì
kia? Điều ấy đâu được phép! "25 Người đáp: "Các ông chưa bao giờ đọc
trong Sách sao? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói
bụng?26 Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi
còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế."
27 Người nói
tiếp: "Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người
cho ngày sa-bát.28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát."
SUY NIỆM
Người Ai Cập thời cổ tin rằng khi chết con người phải
trình diện trước thần Osires để trả lời cho hai câu hỏi: "Ngươi có tìm thấy
niềm vui không? Ngươi có mang lại niềm vui cho người khác không?". Số phận
đời đời của họ tùy thuộc vào cách họ trả lời cho hai câu hỏi ấy. Số phận
đời đời của con người, tương quan của con người với Thiên Chúa tùy thuộc ở niềm
vui của họ trong cuộc sống này.
Một ngày kia, người ta hỏi nhạc sĩ Franz Joseph Haydn tại
sao nhạc tôn giáo của ông lúc nào cũng vui tươi? Nhà nhạc sĩ tài ba của thế kỷ
thứ 18 đã trả lời như sau: "Tôi không thể làm khác hơn được. Tôi viết nhạc
theo những cảm xúc của tôi. Khi tôi nghĩ về Chúa, trái tim tôi tràn ngập niềm
vui đến nỗi các nốt nhạc như nhảy múa trước ngòi bút của tôi". Người tín hữu
Kitô, theo định nghĩa, không thể không là người của niềm vui. Họ phải vui mừng
bởi vì Thiên Chúa chính là gia nghiệp của họ, bởi vì tâm hồn của họ luôn có
Chúa.
Trong quyển sách có tựa đề "Những sự thuộc về Chúa
Thánh Thần", Ðức Gioan Phaolô II đã viết như sau: "Ðức Kitô đến để
mang lại niềm vui: niềm vui cho con cái, niềm vui cho cha mẹ, niềm vui cho gia
đình và bạn hữu, niềm vui cho công nhân và trí thức, niềm vui cho người bệnh tật,
già cả, niềm vui cho toàn nhân loại. Theo đúng nghĩa, niềm vui là trọng tâm của
sứ điệp Kitô và ý lực của Phúc Âm. Chúng ta hãy là sứ giả của niềm vui".
Nhưng niềm vui không phải là một kho tàng có sẵn: nó đòi
hỏi phải được kiến tạo. Người ta kiến tạo niềm vui bằng cách làm cho người khác
được vui. Càng chia sẻ, càng trao ban, niềm vui càng lớn mạnh. Vì thế có câu:
"niềm vui khi được chia sẻ với tha nhân thì được tăng gấp đôi..."
Mỗi ngày chúng ta van xin người khác không biết bao nhiêu
lần: xin vui lòng. Chúng ta xin người "vui lòng", nhưng chúng ta lại
không muốn làm cho lòng mình vui lên. Nếu chúng ta muốn người khác "vui
lòng" để ban ân huệ cho chúng ta, thì có lẽ chúng ta phải làm cho lòng
mình vui lên bằng bộ mặt vui tươi hớn hở của chúng ta, bằng những chia sẻ vui
tươi của chúng ta, bằng những nụ cười vui tươi của chúng ta, bằng những chịu đựng
vui tươi của chúng ta.(Trích sách Lẽ Sống)
Hơn bao giờ
hết, Thiên Chúa là niềm vui, nguồn hạnh phúc của chúng ta. Đức Thánh Cha Phan-xi-cô
mở đầu tông huấn Evangelii Gaudium - Niềm Vui Của Tin Mừng với câu: “Niềm vui của
Tin Mừng tràn ngập tâm hồn và toàn thể đời sống của những người gặp gỡ Chúa
Giêsu”. Người có Thiên Chúa ở cùng là người có niềm vui.
Vì thế mỗi
ngày sống là một ngày mang tin vui đến cho người khác. Đó chính là cách sống
ngày Sa bát theo tinh thần của Giêsu – Thầy chí Thánh: Cứu sống, giải thoát,
yêu thương, phục vụ… Thay vì tố cáo, ghen tỵ, hãm tài so bì tính toán, dòm ngó
hơn thua, sống hình thức, nệ luật…
Mỗi ngày,
xin cho bạn và tôi tỉnh tảo và nhạy bén để đặt câu hỏi cho mình: Tôi là ai
trong gia đình, trong cộng đoàn của tôi? Là người sống vì luật để bắt bẻ, dò
xét, tố cáo…người khác hay là người biết cảm thông giúp đỡ, yêu thương.
LỜI NGUYỆN:
Lạy Chúa
Giêsu, mọi giao ước, mọi giới luật được lập ra là để mưu cầu hạnh phúc cho đời
sống của con. Xin cho con biết sống luật và giữ luật như thế nào để Chúa được chúc
tụng, tôn vinh và ca ngợi… Đồng thời giúp con sống niềm vui, hạnh phúc và mang
lợi ích đến tha nhân. Amen.
M.
Prudence, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét