Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

TỈNH THỨC ĐỂ LÊN NÚI CHÚA






LỜI CHÚA: Mt 24, 37-44

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Trong thời ông Noe xảy ra thế nào, thì lúc Con Người đến cũng như vậy. Cũng như trong những ngày trước đại hồng thuỷ, người ta ăn uống, dựng vợ gả chồng, mãi đến chính ngày ông Noe vào tàu mà người ta cũng không ngờ, thình lình đại hồng thuỷ đến và cuốn đi tất cả, thì khi Con Người đến, cũng sẽ xảy ra như vậy. Khi ấy sẽ có hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, một người được tiếp nhận, một người bị bỏ rơi. Và có hai người đàn bà đang xay bột, một người được tiếp nhận, còn người kia bị bỏ rơi. Vậy hãy tỉnh thức, vì không biết giờ nào Chúa các con sẽ đến.
"Nhưng các con phải biết điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông ta sẽ canh phòng, không để cho đào ngạch khoét vách nhà mình. Vậy các con cũng phải sẵn sàng, vì lúc các con không ngờ, Con Người sẽ đến".

SUY NIỆM

Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng, dẫn chúng ta vào hành trình mới của năm phụng vụ, nhằm chuẩn bị tâm hồn “ sẵn sàng đón Chúa đến”.
Điềm báo của ngôn sứ Isaia vẫn vang vọng cách mạnh mẽ: “Nào ta cùng lên núi Chúa”, lời vọng ấy vừa loan báo vừa xác tín một nơi chốn hoà bình và tràn đầy hoan lạc. Đúng thế, “lên núi Chúa” để Người dạy chúng ta đường lối của Người, và đi theo ý định của Người"; vì luật pháp sẽ ban ra từ Sion, và sẽ phát ra từ Giêrusalem”. Nghĩa là tất cả được khởi đi và trở về từ cung lòng yêu thương của Thiên Chúa. Vì thế, hành trình“Lên núi Chúa” không còn gươm giáo mà chỉ còn lưỡi cày, không thấy giáo mác mà chỉ thấy lưỡi liềm. Các nước không còn đánh nhau; người ta cũng sẽ không còn thao luyện để chiến đấu nữa, mà tất cả bước đi trong ánh sáng của Chúa.(Is23,2-4)
“Lên núi Chúa”. Đó là tất cả cuộc sống hiện tại và tương lai của chúng ta. Vì thế chúng ta vừa tiếp tục hành trình vừa chờ đợi và vừa phải chiến đấu. Vì đây là một hành trình mang trong tâm hồn niềm hy vọng, nhưng lại chờ đợi một bất ngờ làm nên sức sống mới.
Mọi Kitô hữu chúng ta đều chờ đợi một bất ngờ, vì biết bất ngờ đó thế nào cũng đến, chỉ không biết rõ khi nào. Đó là Ngày Chúa Giêsu trở lại trái đất này trong tư cách là Vua xét xử cả nhân loại.
Chờ đợi thường làm cho người ta sao lãng hay nản chí. Nhưng Giáo Hội là mẹ hiền và khôn ngoan luôn lấy giáo huấn của mình đặt trên nền tảng của Lời Chúa, để củng cố niềm tin con cái: “Phải kiên nhẫn chờ đợi”. Nhưng chờ đợi lâu dài, trong cuộc sống hàng ngày với nhịp điệu bình thường, đều đặn, êm ả, có khi từng bừng…có thể cuốn hút ta vào một vòng xoáy khó có lối ra và  cũng có thể làm người ta mỏi mòn hay lãng quên.
Tin Mừng Matthew mời gọi chúng ta hãy nhớ lại” Cơn hồng thủy đã bất ngờ ập xuống vào thời ông Nôê, khi “họ đang ăn, họ đang uống, họ đang cưới vợ, lấy chồng”. (c.38). Dòng chảy tự nhiên ấy bị cắt đứt đột ngột bởi cơn hồng thủy. Cuộc sống tưởng như cứ trôi đều, ai ngờ nó phải dừng lại. Chuyện sinh hoạt trong cuộc sống không phải là điều xấu mà nó vừa là ơn ban vừa trách nhiệm. Nhưng chúng ta không để mình bị ru ngủ bởi cái nhịp tự nhiên và quyến rũ của chúng.
 Là người Kitô hữu, chúng ta luôn sống với một con tim tỉnh thức, hướng thượng và sẵn sàng.Tận tụy nhưng lại không bị mất hút, hết mình nhưng lại tỉnh táo. Sống tưng bừng giây phút hiện tại nhưng vẫn nhớ đến điểm tới. “Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, hai người phụ nữ xay một cối (c. 34-35), nhưng số phận chung cuộc của họ lại khác nhau. Có người được đem đi, có người bị bỏ lại. Làm sao tôi đừng quyến luyến quay trở lại tìm kiếm những gì không mang giá trị cứu độ. Chớ lo lắng thoả mãn những dục vọng xác thịt. Vì “ai tự cứu mình thì sẽ mất”.
Tỉnh thức trong cầu nguyện để biến thử thách, khó khăn, đau khổ…thành những bậc thang giúp ta bước vững vàng trên hành trình “lên núi Chúa”.
Tỉnh thức trong cầu nguyện, giúp ta hiểu được chính mình, nghe được tiếng Chúa và mở lòng ra với lời mời gọi của Ngài, không sợ hãi nhưng nhẹ nhàng và thanh thoát. Dù cuộc hành trình kết thúc vào bất cứ lúc nào.
Tỉnh thức trong phục vụ là sống vì tha nhân, ra chỗ nước sâu và “cởi mở tâm hồn đối với những môi trường bên lề cuộc sống, mang lại an ủi, cảm thương, liên đới và quan tâm đến những người đang sống trong những tình trạng bấp bênh, đau khổ trên thế giới ngày nay. mang lại an ủi cho người nghèo, trả lại phẩm giá cho người bị tước mất, nhất là các trẻ em không được trợ giúp cần thiết để thoát khỏi cảnh nghèo”. Như lời của thánh Gioan Thánh Giá: “vào cuối đời, chúng ta sẽ bị phán xét về đức bác ái”.(Tông sắc lòng thương xót)
            Lời chúa mời gọi ta "Hãy tỉnh thức và sẵn sàng" để hướng lòng lên cao, chiêm ngắm Chúa Giêsu, để bắt chước Người trong cách nói, cách nhìn và cách sống, hầu trở thành ánh sáng,  muối và men cho mọi người. “Lên núi Chúa” bằng đôi chân của Chúa để loan báo Tin Mừng bình an và yêu thương.




LỜI NGUYỆN
            
Lạy Thiên Chúa là Cha của chúng con, Ngày quang lâm của Chúa là ngày Chúa đến với mỗi người chúng con. Xin cho chúng con “Tỉnh thức và sẵn sàng theo cách của Chúa. Đó là dám chọn lựa những gì Chúa Giêsu đã chọn, yêu thương những gì Chúa Giêsu đã yêu, hầu cuộc sống chúng con phù hợp với Thánh Ý Chúa. Để Khi Chúa Giêsu đến …Chúa Cha sẽ chào đón chúng con trong vòng tay yêu thương của Chúa, vì chúng con giống Chúa Giêsu Con của Ngài”. Amen.

M. Prudence, SPP


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét