Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

THIÊN CHÚA CỦA KẺ SỐNG


 TIN MỪNG: Lc 20, 27-40

Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ đó để anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào. Sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy, vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ?"
Chúa Giêsu trả lời rằng: "Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống, vì mọi người đều sống cho Chúa".
Bấy giờ có mấy luật sĩ lên tiếng thưa Người rằng: "Lạy thầy, Thầy dậy đúng lắm". Và họ không dám hỏi Người điều gì nữa.

SUY NIỆM:

Mỗi tôn giáo có một niềm tin riêng, Phật giáo tin vào Đức Phật - kiếp luân hồi, Hồi giáo tin vào Allah là Đấng Tạo Thiên Lập Địa!  Chính Ngài là Đấng đã sáng tạo và thông hiểu tất cả mọi vật…Chúng ta, người công giáo tin vào Thiên Chúa, tin có sự sống đời sau.
Tin Mừng hôm nay cho ta thấy nhóm người Sađốc đến hỏi Chúa Giêsu về sự sống lại. Nhóm này thuộc giới quý tộc. Họ bắt tay với Đế quốc Rôma, cốt để giữ địa vị của mình… họ không tin có sự sống đời sau. Họ dựa vào luật Levirat (trong ĐNL 25, 5tt…) luật này qui định một người đàn ông có vợ rồi chết, mà không có con, thì người anh (em) trong gia đình phải lấy người phụ nữ đó để con con nối dõi tông đường. Họ đã trích dẫn câu chuyện bảy anh em trong một gia đình lấy một người phụ nữ, nhưng tất cả đều chết. Mục đích của họ muốn chứng minh rằng sống lại là chuyện lố bịch và mặt khác họ muốn bắt bẻ Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu không những khẳng định về sự sống lại mà còn cho họ thấy tình trạng về sự sống lại ở đời sau. Đó là sự sống bất tử, sống như các thiên thần không còn dựng vợ gả chồng như con cái của đời này. Chúa Giêsu đã trích dẫn Kinh Thánh kể về việc Thiên Chúa tỏ mình cho ông Môi sê, Người phán:” Ta là Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac và Thiên Chúa của Giacob. Thiên Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống”. (Lc 20, 38)
Chúa Giêsu cũng nói cho chúng ta về sự sống đời sau như chính Ngài đã khẳng định: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. ( Ga 11,25-26)
Niềm tin đó được xác tín hơn vào Mầu nhiệm Phục Sinh của Chúa Giêsu qua gương sống của các thánh và qua giáo huấn của Giáo hội…nhất là chúng ta hãy nhìn vào gương sống của Mẹ Maria mà hôm nay, thứ bảy giáo hội dành riêng để tôn kính Mẹ. Mẹ Maria đã giữ truyền thống của Do thái  theo tin Thần của Tin Mừng khi Ngài thực hiện lời Thiên Chúa nhất là qua biến cố Truyền Tin: “ Nầy tôi là nữ tỳ của Thiên Chúa,  xin hãy thực hiện cho tôi như lời sứ thần truyền” ( Lc 1, 38). Xin Mẹ cầu bầu cho chúng ta noi gương Mẹ sống đúng với Tin Mừng.
Mỗi lần đọc kinh Tin kính là mỗi lần giúp ta tuyên xưng niềm tin của mình: “...Tôi tin kính Đức Chúa Thánh Thần; tôi tin có hội Thánh hằng có ở khắp thế này, các Thánh thông công; tôi tin phép tha tội; tôi tin xác loài người ngày sau sống lại; tôi tin hằng sống vậy, Amen.



LỜI NGUYỆN:

Lạy Chúa Giêsu,
khi ra thăm nghĩa địa,
khi vào viếng phòng hài cốt,
con hiểu rằng mình phải có lòng tin lớn lao
mới dám nghĩ một ngày nào đó
những thân xác hư hoại này sẽ sống lại.

Con người trở về bụi tro,
nhưng bụi tro sẽ trở lại làm người,
vì con người sinh ra là để bất tử như Thiên Chúa.

Lạy Chúa Giêsu,
trần gian này quá đẹp
khiến con mải mê, quên mình là lữ khách;
thiên đàng lại xa xôi, chẳng có chỗ trong con.
Con loay hoay vun quén cho đời sống cá nhân,
như thể con sẽ sống mãi trên mặt đất.
Xin khơi dậy nơi con
niềm khát khao những điều cao cả.
Xin đừng để con
mãn nguyện với những cái tầm thường.

Ước gì Chúa cho con nếm chút vị ngọt của trời cao,
khi con quên mình
để sống cho anh em trên mặt đất. (Raboni)
                                                                           
Prudence, SPP


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét