Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

HÃY RA ĐI


LỜI CHÚA: Lc 10, 1-9

Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về”.
2 Người bảo các ông: 3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này!"6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.

SUY NIỆM

Chúng ta đang sống trong tuần thứ 29 thường niên, truyền thống của Giáo Hội Công Giáo là cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo. Vì Truyền Giáo là bản chất của Giáo Hội, Giáo hội luôn khao khát và thực hiện thao thức của Chúa Giêsu: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về”. Vậy “thợ gặt”, chính là mọi người chúng ta đều được Chúa Giêsu trao cho sứ mạng và được sai đi. Như vậy, truyền giáo chính là bổn phận hàng đầu của chúng ta là kitô hữu, chứ không của riêng ai.
 Truyền giáo là một ơn đặc biệt, chúng ta phải cầu xin Chúa ban ơn để việc truyền giáo trước hết là công việc cảu Chúa chứ không phải của chúng ta. “Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói”. Môi trường truyền giáo lắm khi nguy hiểm, thế mà Chúa Giêsu chỉ thị: “Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường”. Thoạt nghe chúng ta thấy thật nghiêm khắc, Điều đó muốn nói lên rằng người được sai đi  hoàn toàn tùy thuộc vào người sai đi. Chúng ta hãy tin tưởng phó thác cho Chúa tất cả.
 Điều quan trọng Chúa muốn chúng ta trao ban cho người khác là “chúc bình an”. Chỉ có bình an mới giúp cho chúng ta đến với người khác, chỉ có bình an mà chúng ta được người khác đón nhận. Chỉ có bình an của Chúa mới làm cho ta sẵn sàng ra đi và dấn thân.
Thánh Sử Luca, Giáo hội mừng kính hôm nay là một gương mẫu truyền giáo tuyệt vời. Chúng ta cùng nhau đọc lại cuộc đời của Ngài:
Thánh Luca là người Hy-lạp ngoại giáo trở lại, và là môn đệ của Thánh Phaolô. Người là tác giả sách Phúc Âm thứ ba và sách Tông Ðồ Công Vụ.
Thánh Luca là người học thức, có tài viết văn, có tài kể chuyện, người đề tặng cả hai tác phẩm của mình cho một nhân vật thế giá tên là Tê-ô-phim, mới theo đạo Kitô. Thánh Luca viết sách Phúc Âm khoảng giữa năm 70 và 75 sau công lịch, nhấn mạnh đến:
- Chúa Giêsu là Ðấng Cứu Ðộ mọi người, giao hoà nhân loại với Thiên Chúa. Chúa thu hút nhân loại bằng những đức tính cao cả của Ngài. Ngài luôn cầu nguyện ngợi khen Chúa Cha.
- Thiên Chúa nhân từ và thương xót.
- Tinh thần bỏ mình và nghèo khó.
Thánh Luca dùng lời lẽ có ý nghĩa để diễn tả lại những trường hợp Chúa Giêsu tỏ lòng thương xót các phụ nữ hư hỏng, và phục hồi quyền lợi thế giá cho họ. Người đã kể lại những câu chuyện có ích lợi đặc biệt cho dân ngoại, như các chuyện bà Ma-đa-lê-na, ông Gia-kêu, người trộm lành, người Sa-ma-ri-a nhân hậu.
Ngài viết Phúc Âm để minh chứng rằng đạo Chúa Kitô là một đạo giáo toàn cầu qua cách giảng diễn lòng nhân từ của Chúa đối với những người nghèo khổ và bị áp bức; nêu cao lòng thiện cảm của Chúa dành cho dân ngoại. Phúc Âm ngài đã diễn đạt chân lý mà Thánh Phaolô công bố trong thư Ga-la-ta chương 3 câu 28 như sau: “Không còn Do Thái hay Hy Lạp, nô lệ hay tự do, nam hay nữ, vì tất ca anh em là một trong Ðức Giêsu Kitô.”
Thánh sử đã cảm nhận và có những kinh nghiệm mãnh liệt với Tình thương và lòng thương xót của Thiên Chúa, nên Tin Mừng của Ngài làm nổi bật về chân lý ấy.
Chúng ta chưa có những kinh nghiệm bén rễ sâu trong Chúa như Ngài, thì chúng hãy dùng chính những ơn ban của Chúa ngang qua từng ngày sống với tâm tình tạ ơn và ca ngợi để người khác cũng nhìn thấy Thiên Chúa đang hiện diện trong mọi người và trong thế giới này thật gần gũi và chân thành.



LỜI NGUYỆN

 Lạy Chúa Giêsu, khi nhìn thấy đồng lúa chín vàng chúng con ít khi nghĩ đến những hạt giống đã âm thầm chịu nát tan để trao cho đời cây lúa trĩu hạt. Có bao điều tốt đẹp chúng con được hưởng hôm nay là do sự hy sinh quên mình của người đi trước, của các nhà nghiên cứu, các người rao giảng, của ông bà, cha mẹ, thầy cô, của những người đã nằm xuống cho quê hương dân tộc. Đã có những con người sống như hạt lúa, để từ cái chết của họ vọt lên sự sống cho tha nhân. Nhờ công ơn bao người, chúng con được làm hạt lúa. Xin cho chúng con đừng tự khép mình trong lớp vỏ để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của mình, nhưng dám đi ra để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ. Chúng con phải chọn lựa nhiều lần trong ngày. Để chọn tha nhân và Thiên Chúa, chúng con phải chết cho chính mình. Ước gì chúng con dám sống mầu nhiệm vượt qua đi từ cõi chết đến nguồn sống, đi từ cái tôi hẹp hòi đến cái tôi rộng mở trước Đấng Tuyệt Đối và tha nhân. Amen. (Raboni)
M. Prudence, SPP


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét