LỜI
CHÚA: Mt 5, 1-12a
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng, Người lên núi. Người ngồi
xuống, các môn đệ đến gần bên. Người mở miệng dạy họ rằng:
“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Ðất Hứa làm gia nghiệp.
Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên
Chúa cho thỏa lòng.
Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên
Chúa.
Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên
Chúa.
Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.
Phúc cho anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống
đủ điều xấu xa.
Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên
trời thật lớn lao.”
SUY
NIỆM:
Mừng lễ các thánh
Nam Nữ Giáo hội mời gọi chúng ta đọc và cầu nguyện bài “Hiến Chương Nước Trời”
của Tin Mừng Mat-thêu. Phải chăng Giáo hội muốn
nhắc nhở với chúng ta, đây là con dường giúp mọi người đạt tới hạnh phúc
đích thật.
Các mối phúc không
phải tự nhiên mà có, nhưng đó là một cuộc chiến, một sự đấu tranh của bản thân
với các cám dỗ, các thế lực của satan. Chính vì cuộc chiến này, mà Đức Giêsu đã
lên tiếng: “Phải chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào.” Tại sao? Đức Giêsu bảo
phải chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào là vì có nhiều người tìm cách
vào mà không thể vào được?”
Cửa hẹp chính là các
mối phúc Thiên Chúa muốn chúng ta đạt đến qua một cuộc khổ luyện ở cuộc sống trần
gian này.
“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó”. Trong thân phận của con người,
đều cảm thấy mình nhỏ bé, mỏng manh, chóng qua, nghèo nàn về mọi phương diện,
nhất là lúc mới sinh ra và sắp sửa lìa đời, trả lại sự sống cho Chúa.
“Phúc thay ai hiền lành”. Con người chúng ta vốn là hiền lành, chứ
không phải là bạo lực hay thú tính; và sự hiền lành này đã được gieo nơi bản
tính sâu xa của con người chúng ta; đó là điều mà chúng ta gọi là nhân tính. Bởi
vì, con người được dựng nên theo hình ảnh của
Thiên Chúa; mà Thiên Chúa thì hiền lành, vì Ngài là tình yêu.
“Phúc thay ai sầu khổ”. Ai trong chúng ta đã không một lần khóc lóc
sầu khổ: khóc lóc sầu khổ cho thân phận sinh lão bệnh tử của mình, khóc cho số
phận đầy thử thách, tai ương và bất hạnh, khóc và sầu khổ cho người khác, nhất
là cho những người thân yêu, cho những người chịu thiệt thòi, bệnh tật, kém may
mắn.
Đức Giê-su nói: “Phúc thay ai khao khát nên người công chính”. Và ở
trong sâu thẳm của tâm hồn, tất cả chúng ta đều khao khát nên công chính, thay
vì ở trong sự bất chính, để có thể đón nhận ơn cứu độ Thiên Chúa ban. Nhưng rốt
cuộc thì chính Thập Giá Đức Ki-tô làm cho chúng ta trở nên công chính trước mặt
Thiên Chúa, bởi vì chúng ta không thể tự mình làm cho mình trên nên công chính
được.
Mối phúc cuối cùng, “vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu
khống đủ điều xấu xa”. Đây là con đường các thánh đã trải qua trong đó có các thánh Tử đạo Việt Nam.
Chúng ta là chi thể của Đức Giêsu. Ngài là đầu, Đấng đã chịu chết
vì chúng ta, thật là hổ nhục. Nếu tôi là chi thể của Ngài mà đi tìm một sự dễ
dãi cho bản thân của tôi.
Lời mời gọi nên thánh, và khao khát nên thánh vẫn là ơn ban đến từ
Thiên Chúa. Vì thế Chúa vẫn muốn tôi nên thánh nơi chính bản thân tôi, nơi con
người thật của tôi, nơi tôi là… Đó là một cuộc chiến hàng ngày nơi chính tôi và
lời mời gọi của Thầy Chí Thánh Giêsu. “ Hãy nên Thánh vì Ta là Đấng Thánh”.
LỜI
NGUYỆN:
Lạy Cha trên trời là Cha của con, chỉ có Cha là Đấng Thánh và Đức
Giêsu con Cha là con đường duy nhất làm cho con nên thánh. Xin cho con nổ lực,
chiến đấu sống tinh thần tám mối phúc của Ngài ngay trong chính những đòi hỏi nho
nhỏ của ngày sống. Xin các thánh nam nữ trên trời cầu bầu cho con. Amen.
M. Prudence, SPP