Tin Mừng theo
Thánh Marcô. Mc 12, 38-44
Khi ấy, Chúa Giêsu nói cùng dân
chúng trong khi giảng dạy rằng: "Các ngươi hãy coi chừng bọn luật sĩ. Họ
thích đi lại trong bộ áo thụng, ưa được bái chào ngoài công trường, chiếm những
ghế nhất trong hội đường và trong đám tiệc. Họ giả bộ đọc những kinh dài để
nuốt hết tài sản của các bà goá: Họ sẽ bị kết án nghiêm nhặt hơn". Chúa
Giêsu ngồi đối diện với hòm tiền, quan sát dân chúng bỏ tiền vào hòm, và có lắm
người giàu bỏ nhiều tiền. Chợt có một bà goá nghèo đến bỏ hai đồng tiền là một
phần tư xu. Người liền gọi các môn đệ và bảo: "Thầy nói thật với các con:
Trong những người đã bỏ tiền vào hòm, bá goá nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết. Vì
tất cả những người kia bỏ của mình dư thừa, còn bà này đang túng thiếu, đã bỏ
tất cả những gì mình có để nuôi sống".
Suy
Niệm:
Trong xã hội vấn đề giàu nghèo
không bao giờ kết thúc mà còn trở nên vấn đề cần được quan tâm. Đặc biệt đối
với xã hội Việt nam người nghèo luôn là vấn đề.
Đối với Giáo Hội Công Giáo người
nghèo được coi là ân nhân. Họ là hiện thân của Chúa Kito. Vì nhờ họ ta mới biết
ta là ai. Qua họ ta mới biết được tấm lòng ta đối với tha nhân như thế nào. Thái
độ, hành vi của ta đối với họ như thế nào để nói lên ta đang sống và đang làm chứng cho Tin Mừng.
Tin Mừng hôm nay cho ta thấy: khi ngồi đối diện
với hòm tiền Chúa Giêsu thấy được tâm hồn của mỗi người khi vào dâng cúng. Ðức Giêsu đưa ra hai hình ảnh đối nghịch: một bên là sự giả
hình, khoe khang của các kinh sư, biệt phái. Lòng họ đầy mưu mô xảo quyệt
nhưng được che đậy bằng một lớp vỏ bọc bên ngoài hết sức an toàn. Bên kia là sự
chân thành của bà góa nghèo, bà đã dâng số tiền nhỏ mọn với thái độ âm thầm và
quảng đại. Như thế giá trị của việc dâng cúng hay bất cứ việc gì khác không tùy
thuộc số lượng, hay kết quả bên ngoài; nhưng tùy thuộc tấm lòng thành và cách
sống của mỗi người. Chúng ta vẫn thường nói món quà trao nhau không phải là nhiều hay ít, lớn hay bé, đắt hay rẻ nhưng giá
trị của món quà là cách chúng ta trao tặng
cho nhau. Như vậy, Thiên chúa vẫn yêu thích một phần tư xu của đời tôi.
Chúng ta cùng suy nghĩ về những “ điều kỳ lạ” sau đây để
thầy rằng đó là một thực tế rất đau lòng. Nó cũng đang chất vấn chúng ta.
·
Thật kỳ lạ khi thấy một tờ giấy bạc có giá trị quá lớn khi bỏ vào giỏ nhà
thờ, nhưng lại quá nhỏ khi đi chợ mua sắm!
·
Thật kỳ lạ khi thấy một tiếng đồng hồ ở trong Nhà Chúa sao mà lâu thế,
nhưng nếu mà đi xem xi-nê thì lại quá lẹ !
·
Thật kỳ lạ khi cầu nguyện thì chẳng biết nói gì, nhưng khi nói chuyện với
bạn bè thì lại chẳng hết chuyện cà kê dê ngỗng để nói!
·
Thật kỳ lạ vì chúng ta thấy rất hồi hộp khi trận đá bóng phải kéo dài thêm
mấy phút phụ trội, nhưng lại cầm ràm khi một bài giảng Thánh Lễ có vẻ dài hơn
mọi khi!
·
Thật kỳ lạ vì chúng ta thấy khó khăn khi phải đọc một đoạn Kinh Thánh,
nhưng lại rất dễ dàng đọc hàng trăm trang tiểu thuyết liên tu bất tận !
·
Thật kỳ lạ khi thấy nhiều người thích ngồi những hàng ghế đầu khi đi dự
những buổi đại nhạc hội hay các trận đấu bóng, nhưng lại cứ tìm chỗ ngồi ở
những hàng ghế cuối trong thánh đường!
·
Thật kỳ lạ khi chúng ta cần phải mất đến hai,ba tuần lễ trước để sắp xếp
thời giờ cho những công việc của Nhà Chúa, nhưng lại dễ dàng thích ứng thời giờ
cho những chương trình khác trong chớp nhoáng vào phút chót!
·
Thật kỳ lạ sao chúng ta rất dễ tin những gì báo chí đăng tải, nhưng lại tỏ
ra nghi ngờ,đặt vấn đề này kia về vấn đề Kinh Thánh dạy!
·
Thật kỳ lạ sao ai cũng muốn được lên Thiên Đàng mà lại không phải
tin, không phải suy nghĩ, không phải nói hay làm gì cho đàng hoàng cả!
·
Thật kỳ lạ khi có thể gởi các câu chuyện bù khú tiếu lâm qua e-mail và nó
sẽ được chuyển đi thật nhanh, nhưng khi gởi những gì liên quan đến Thiên Chúa
thì người ta lại suy nghĩ cẩn thận xem có nên gởi đi chia sẻ với người khác hay
không?
Cầu
Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu yêu mến. Con muốn mượn lời của thánh ca Philipphê 2,6-8 để dâng lên Chúa tất cả lòng yêu mến , khâm phục và tôn thờ của con:
Chúa vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì
địa vị ngang hàng với Thiên Chúa,
nhưng đã hoàn
toàn trút bỏ vinh quang
mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân
sống như người trần thế...
lại còn hạ mình,
vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết,
chết trên cây thập tự.
Vậy cớ gì mà con cứ mãi mê tìm
những điều phù phiếm , thấp hèn ... trong khi Chúa đã trao ban cho con tất cả.
Xin cho con ý thức đời con chỉ như một phần tư xu. Chúa chỉ muốn con dâng tất
cả cho Chúa. Vì Chúa là Đấng tất cả của đời con.Amen.
M.
Prudence, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét