Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

THIÊN CHÚA HÀNH ĐỘNG THEO CÁCH CỦA NGÀI


TIN MỪNG: (Lc 9, 52-62)

Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem.52 Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Sa-ma-ri để chuẩn bị cho Người đến.53 Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giê-ru-sa-lem.54 Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Gia-cô-bê và ông Gio-an nói rằng: "Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không? "55 Nhưng Đức Giê-su quay lại quở mắng các ông.56 Rồi Thầy trò đi sang làng khác.
57 Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo."58 Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu."
59 Đức Giê-su nói với một người khác: "Anh hãy theo tôi! " Người ấy thưa: "Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã."60 Đức Giê-su bảo: "Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa."
61 Một người khác nữa lại nói: "Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã."62 Đức Giê-su bảo: "Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa."

SUY NIỆM

Bài Tin Mừng hôm nay có hai điểm nổi bật. Đó là cách ứng xử của con người khác với cách ứng xử của Thiên Chúa và Ơn gọi riêng Thiên Chúa ban cho mỗi người khác nhau.
Trước thái độ của dân làng Samaria “không đón tiếp Chúa” Phản ứng rất “thiên lôi” của ông Gia-cô-bê và ông Gio-an khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ họ. Phải chăng phản xạ và việc làm của hai môn đệ Chúa Giêsu cũng là phản xạ và cách ứng xử của tôi và bạn, của con người ở mọi thời và của hôm nay. Chính vì thế, mà thế giới vẫn bị sự dữ tấn công, bạo lực đàn áp, khủng bố đe dọa và chiến tranh tiếp tục tiêu diệt nhân loại. Đúng thế Thiên Chúa vẫn kêu gào ngang qua những người nghèo đói, vẫn lên tiếng xin giúp đỡ qua các tổ chức từ thiện, nhất là qua tiếng nói của vị Cha chung là Đức Giáo Hoàng Phanxico Trong Tông Huấn Evangelii Gaudium và thông điệp Laudato Si’ ngài luôn nhắc đến những người nghèo, người đau khổ, người bị bỏ rơi. Trái tim của ngài luôn thổn thức đối với những mảnh đời bất hạnh, những người không có gì để tự vệ, ngài kêu gọi “tất cả chúng ta vâng theo tiếng gọi của Chúa là ra đi từ vùng đất tiện nghi của mình để đến với mọi vùng ‘ngoại vi’ đang cần ánh sáng Tin Mừng” (Evangelii Gaudium, số 20). Theo đó, ngài kêu gọi mọi thành phần Dân Chúa, xã hội đến với người nghèo trong khả năng của mỗi người. Ngài đang cần mỗi người cách này hay cách khác với lòng nhân ái của mình đến được những vùng đất ‘ngoại vi’ để ‘thăm viếng’ họ và để “chạm vào thân thể đau khổ của Đức Kitô nơi người khác” (Evangelii Gaudium, số 24) và Đức Giáo hoàng Phanxicô kêu gọi mọi người “nên ở lại bên cạnh người đã ngã dọc đường” (Evangelii Gaudium, số 46).
Tôi và bạn không thể làm ngơ, ít nhất chúng ta quan tâm, yêu thương và cảm thông với người đang sống với chúng ta.
Thiên Chúa là Đấng nhân từ luôn yêu thương và tha thứ. Trước phản ứng của các ông “Chúa Giêsu quay lại quở mắng các ông. Rồi Thầy trò đi sang làng khác” (Lc 9, 55-56). Thiên Chúa là Đấng hiền lành không đối chọi với sự dữ. Và điều này cho chúng ta thấy rõ nhất trong cuộc khổ nạn. Chúa Giêsu đã để cho sự dữ đi đến cùng. Đó là con đường chính Ngài đã đi. Con Đường Thập giá.
Hành trình theo Đức Giêsu của mỗi người rất cá vị và khác biệt. Thiên Chúa cho mỗi người chúng ta có mặt trong vũ trụ theo kế hoạch yêu thương của Ngài. Cuộc đời mỗi người chúng ta có ý nghĩa riêng đối với Ngài.
Trong bài đọc I, ngôn sứ Elijah vâng lời Đức Chúa đi tìm Elishah và xức dầu tấn phong cho ông làm người thay thế mình để tiếp tục sứ vụ ngôn sứ. Khi Elishah nhận ra điều đó, ông xin phép về nhà giã từ cha mẹ, giết bò làm của lễ hy sinh, và đập tan cày bừa làm củi thiêu của lễ, rồi lên đường theo Elijah.
Chúa Giêsu không dấu những ai muốn trở thành môn đệ của Ngài: Họ phải chấp nhận lối sống của khách lữ hành nay đây mai đó. Họ phải chấp nhận lối sống đơn giản. Người ít đồ đạc nhất là người có thể đi xa nhất. Họ phải tin tưởng Thiên Chúa sẽ nuôi những ai làm việc cho Ngài. Nếu tính toán chi li, họ sẽ không thể lên đường. Sống cho Tin Mừng chúng ta đừng quá lo lắng đến nhu cầu vật chất. Đó là lý do Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu."
Trong bài đọc hai, Thánh Phaolô viết: “Thưa anh em, chúng ta không phải là con của một người nô lệ, nhưng là con của người tự do. Chính để chúng ta được tự do mà Đức Kitô đã giải thoát chúng ta. Vậy, anh em hãy đứng vững, đừng mang lấy ách nô lệ một lần nữa.” Tự do đích thực phải hướng con người tới sự thật, tới yêu thương, tới điều thiện hảo, và tới sự sống. Nếu một người nhân danh tự do để cắn xé nhau, người đó đã trở thành nô lệ cho tính xác thịt, cho tội lỗi và sự chết.
Chúng ta phải luôn tự vấn bản thân: Tôi có thực sự là người tự do?



LỜI NGUYỆN

Lay Chúa Giêsu yêu mến, xin cho con biết từ bỏ những gì cồng kềnh nặng nề không thuộc  về Chúa để con được tự do thanh thoát sống cho Tin Mừng. Amen.

M. Prudence, SPP


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét