SUY NIỆM
Đọc đoạn Tin Mừng
hôm nay tôi cảm thấy bị đánh động nhiều bởi thái độ của người Phú Hộ, từ trước
đến nay tôi chẳng quý trọng của ăn, chẳng xem cơm gạo là quý giá là quan trọng,
cái gì ăn không hết thì đem bỏ, mà quên rằng những người nghèo, những em bé mồ
côi… họ đang vất vả tìm kiếm miếng ăn từng ngày, có được một chút là đã quý, đã
mừng lắm rồi. Trải qua những thăng trầm, giờ thì tôi thấy tôi cũng là người
nghèo đói và tôi đồng cảm với họ hơn.
Trong cuộc sống hằng
ngày, nhiều lúc chúng ta là hiện thân người Phú Hộ keo kiệt,vô tâm…, nhưng cũng
có khi chúng ta là anh Lazarô nghèo khổ, bất hạnh, ghẻ chóc đầy mình... Chúng
ta sống trong giàu sang nhiều của cải vật chất nhưng xét kỹ chúng ta có thật sự
giàu có không?! chúng ta có nhiều tiền, vậy chúng ta có mua được Thời Gian hay
không? chúng ta có nhiều tiền, chúng ta có mua được Tri Thức, chúng ta có mua
được Sức Khỏe hay một niềm vui, sự bình an và hạnh phúc hay không? Và câu trả
lời chắc rằng là không! Chúng ta giàu có, nhiều tiền đến đâu đi nữa thì chúng
ta vẫn không thể nào mua được những thứ đó. Nhiều lúc chúng ta cũng không thể
cười nỗi dù chỉ một nụ cười thôi. Nhưng nếu chúng ta biết quan tâm đến những
người nghèo khổ chung quanh chúng ta và sống quảng đại với họ thì chính những
người nghèo khổ đó sẽ cho chúng ta tất cả những thứ mà chúng ta không thể dùng
tiền mua được.Vì thế, đã có một nhận định người nghèo là ân nhân của chúng ta.
Trong năm thánh Lòng
Thương Xót này, Hội Thánh mời gọi mỗi người chúng ta đến với những người cùng
khổ, bất hạnh… để đem lòng thương xót Chúa đến với họ, vì chỉ có lòng quảng đại
thì lòng thương xót Chúa mới có thể chạm đến họ được. Hôm nay tôi và bạn cũng được
mời gọi đến và chia sẻ với người nghèo dù chỉ một lời an ủi, nụ cười yêu
thương, cảm thông… và họ sẽ cho chúng ta
nhiều hơn những gì chúng ta nghĩ.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng những người biệt phái rằng: "Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm
vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là
Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn
ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm
ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các
thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem
chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy
đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
"Lạy Cha
Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm
mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại:
"Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn
khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả
chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn
tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được".
Người đó lại nói:
"Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người
anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này".
Abraham đáp rằng: "Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các
Ngài". Người đó thưa: "Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai
trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải". Nhưng Abraham bảo người
ấy: "Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết
sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu".
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu đầy
lòng thương xót, xin hãy xót thương mỗi người cúng con và ban cho chúng con
biết sống yêu thương, biết quan tâm và sống quảng đại cho nhau, để qua đời sống
của mỗi người chúng con mọi người biết được và tin nhận rằng "Thiên Chúa
chính là Tình Yêu". Amen.
Nt. M. Ambrosina Huỳnh Thị Kim Tuyến. SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét