LỜI CHÚA Gio-an 9, 1-7. 35 - 41
Khi ấy, Ðức Giêsu nhìn thấy một người
mù từ thuở mới sinh. (2) Các môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã
phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?" (3) Ðức
Giêsu trả lời: "Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội.
Nhưng chuyện đó xảy ra là để các việc của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh.
(4) Chúng ta phải làm những việc của Ðấng
đã sai Thầy,khi trời còn sáng; đêm đến, không ai có thể làm việc được.(5) Bao
lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian".
(6) Nói xong, Ðức Giêsu nhổ nước miếng
xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, (7) rồi bảo anh
ta: "Anh hãy đến hồ Silôác mà rửa (Silôác có nghĩa là: người được sai
phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.
(35) Ðức Giêsu nghe nói họ đã trục xuất
anh, và khi gặp lại anh, Người hỏi: "Anh có tin vào Con Người
không?" (36) Anh đáp: "Thưa Ngài, Ðấng ấy là ai để tôi
tin?" (37) Ðức Giêsu trả lời: "Anh đã thấy Người. Chính Người
đang nói với anh đây". (38) Anh nói: "Thưa Ngài, tôi
tin". Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người.
(39) Ðức Giêsu nói:"Tôi đến thế
gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy,và kẻ xem thấy
lại nên đui mù!"
(40) Những người Pharisêu đang đứng ở đó
với Ðức Giêsu nghe vậy, liền lên tiếng: "Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù
hay sao?" (41) Ðức Giêsu bảo họ:
"Nếu các ông đui mù,thì các ông đã chẳng
có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: “Chúng tôi thấy, nên tội các ông vẫn
còn!".
Suy niệm:
Sống trong cảnh mù loà là điều đáng sợ nhất.
Thật là bất hạnh đối với một con người từ khi mở mắt chào đời đã phải sống
trong tăm tối, phải chấp nhận một cuộc đời không thấy ánh sáng, không nhìn thấy
vẻ đẹp của thiên nhiên, con người cũng như cỏ cây! Lúc lớn lên có thể nghe mọi
chuyện, có thể sờ mó tất cả, nhưng không thể thể nào hình dung ra được!
Ðức Giêsu đã chữa một người mù từ lúc mới
sinh, một người lớn lên trong bóng đêm dầy đặc. Ngài cho anh được thấy ánh mặt
trời lần đầu tiên, thấy khuôn mặt của những người thân thuộc. Nhưng quan trọng
hơn, anh đã thấy và tin vào Ðức Giêsu, Ðấng là Ánh Sáng của thế gian
Đức tin là ánh sáng soi rọi vào đời sống tâm
linh, cho ta thấy được những điều mà người không tin không thấy. Đức tin là ngọn
đèn soi cho ta bước đi trên con đường tiến về đời sống vĩnh cửu. Ngọn đèn ấy chỉ
đủ sáng cho ta bước từng bước nhỏ. Trong khi bầu trời vẫn tối đen để ta phải
phó thác và tin tưởng.
Tin là một thái độ dấn thân. Anh đi ra hồ
Silôê rửa theo lời dạy của Chúa Giêsu vì anh tin. Tin không thể không hành động,
dấn thân và lên đường theo cách của Chúa muốn.
Tin là một hành trình đầy thử thách và gian
khổ. Như chàng thanh niên, đã bước vào một hành trình đức tin đầy cam go. Lúc đầu,
Ðức Giêsu chỉ là một người mà anh không rõ. Sau đó, anh dám khẳng định trước mặt
mọi người. Ngài là một ngôn sứ, là người bởi Thiên Chúa mà đến. Cuối cùng, anh
đã sấp mình để bày tỏ lòng tin vào Ngài. Ðức tin của anh lớn lên qua những hiểm
nguy và đe dọa.
Anh đành chấp nhận một hành trình đơn độc. Vì
tin Chúa anh đành cam chịu sự thờ ơ lãnh đạm của những người thân. Trung thành
với niềm tin đã làm trái tim anh rướm máu.
Sự căng thẳng lên đến cực điểm khi anh phải đối
đầu với giới lãnh đạo tôn giáo Do Thái. Họ mạt sát anh là sinh ra trong tội lỗi.
Họ tố cáo Chúa Giêsu đã phạm luật ngày Sabat. Và sau cùng, họ khai trừ anh khỏi
hội đường.
Bị khai trừ khỏi hội đường, là hình phạt nặng
nề nhục nhã nhất, đối với người Do Thái. Anh mù đã bị gia đình từ bỏ, giờ đây lại
bị xã hội loại trừ. Anh trở thành người cô đơn nhất. Và đây cũng là thử thách lớn
lao nhất. Nhưng anh đã vững vàng vượt qua. Sự lựa chọn của anh giờ đây là dứt
khoát. Anh chấp nhận mất tất cả chỉ để trung thành với niềm tin của mình.
Niềm tin lớn dần với thử thách. Thử thách
càng cam go, đức tin càng mạnh mẽ. Ban đầu, anh coi Chúa Giêsu chỉ là một con
người, một người nào đó, trong muôn ngàn người trên đời, anh nói với mọi người: “Một
người tên là Giêsu đã xức bùn vào mắt tôi”. Rồi sau những câu hỏi của đám đông
những người xung quanh, những tra vấn của Pharisêu khiến anh suy nghĩ sâu xa
hơn và anh nhìn nhận rằng: “Ngài thật là vị ngôn sứ”. Sau những sự
tra hỏi nhiều lần của giới chức tôn giáo, lại khiến anh thêm xác tín hơn và khẳng
định: “Người từ Thiên Chúa mà đến”. Và sau cùng anh đã nhận Chúa
Giêsu là Con Thiên Chúa.
Hành trình đức tin của anh thanh niên mù
chính là khuôn mẫu cho hành trình đức tin của chúng ta. Anh đã phải chiến đấu với
những bóng tối dày đặc bao phủ đức tin của anh. Anh đã kiên trì, chiến đấu và
đã chiến thắng. Anh đã ra khỏi tối tăm, gặp được Chúa Kitô nguồn ánh sáng. Đời
anh từ nay tràn ngập niềm vui.
Đâu là bóng tối đang phủ kín đời sống, tôi
khiến chưa thoát ra được, để đến với Chúa, đến với tha nhân? Phải chăng vì tôi
chưa chấp nhận để cho Chúa bôi nước miếng và đất bùn lên đôi mắt tâm hồn của
tôi … hay tôi ngại cách chữa trị dơ bẩn của Chúa, ngại phải đi rửa… bao lâu tôi
còn ngại, tôi chưa chấp nhận… thì bấy lâu tôi còn bị mù.
Phải chăng, chỉ vì một lỗi lầm, một yếu điểm
nho nhỏ mà tôi được nhắc nhở, được vén mở nhưng vì tự ái, tôi cho là bị xúc phạm
hơn là khiêm tốn chấp nhận ra đi để rửa sạch,để sửa đổi, theo ý Chúa muốn.
Phải chăng tôi cũng là người Pha-ri-siêu chỉ
biết rình mò, bắt lỗi, phê bình và kết án người khác theo cái nhìn thiện cẩn và
ích kỷ của tôi, qua lớp vỏ của người trung thành với luật. Rồi ở mãi trong cách
giữ luật và sống luật theo ý riêng tôi.
Biết bao điều trong cuộc sống, Chúa mong muốn
tôi nhìn và thấy như: cần giúp đỡ một ai đó, hy sinh một chút thời gian, chấp
nhận một sự thật để được chút sửa dạy, một chút thua thiệt trong phục vụ nhưng
biết bao lần tôi tránh né. Vì sợ liên lụy, sợ bị coi thường, sợ xấu hổ… Nên tôi
cứ sống trong vòng luẩn quẩn của bóng tối lén lút, ích kỷ, ý riêng…nhất là
trong cảm xúc của ấu trĩ nhất thời. Tôi không có được bình an nội tâm.
Vì thế, để mắt tâm hồn tôi được nhìn thấy
Chúa và bao công trình của Ngài, tôi phải
có đời sống cầu nguyện, sám hối, hoà giải, chia sẻ, cảm thông và yêu thương với
mọi người . Xin Chúa Kitô là ánh sáng trần gian dẫn chúng ta đi trọn hành trình
đức tin để đến gặp Đấng là ánh sáng đích thực, ánh sáng vĩnh cửu.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, chính Chúa là ánh sáng và là
nguồn sống của nhân loại. Chúng con đang bị bóng tối của ganh tỵ, ích kỷ, kiêu
ngạo, làm chúng con không thể nhìn thấy sáng Tin Mừng là niềm vui, là sự sáng của
chúng con. Xin Chúa đến ban Thánh Thần tình yêu của Ngài, để chúng con vượt qua
chính mình, để sống sự thật về mình và đón nhận người khác trong sự thật nhờ
ánh sáng Tin Mừng, như Thánh Gioan mời gọi “Những ai sống theo sự thật, thì đến
cùng ánh sáng” (Ga 3,21). Chúng con cầu xin nhờ Đức Kito Chúa chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét