LỜI CHÚA: Ga 4,
5- 15. 19-26. 40 - 42
Khi ấy, Đức Giêsu đến một thành xứ Sa-ma-ri, tên là
Xy-kha, gần thửa đất ông Gia-cóp đã cho con là ông Giu-se.6 Ở đấy, có giếng của
ông Gia-cóp. Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào
khoảng mười hai giờ trưa.
7 Có một người
phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy nước. Đức Giê-su nói với người ấy: "Chị cho tôi
xin chút nước uống! "8 Lúc đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức
ăn.9 Người phụ nữ Sa-ma-ri liền nói: "Ông là người Do-thái, mà lại xin
tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao? " Quả thế, người Do-thái
không được giao thiệp với người Sa-ma-ri.10 Đức Giê-su trả lời: "Nếu chị
nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị: "Cho tôi chút
nước uống", thì hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống."11
Chị ấy nói: "Thưa ông, ông không có gầu, mà giếng lại sâu. Vậy ông lấy đâu
ra nước hằng sống?12 Chẳng lẽ ông lớn hơn tổ phụ chúng tôi là Gia-cóp, người đã
cho chúng tôi giếng này? Chính Người đã uống nước giếng này, cả con cháu và đàn
gia súc của Người cũng vậy."13 Đức Giê-su trả lời: "Ai uống nước này,
sẽ lại khát.14 Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi
cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời."
15 Người phụ nữ
nói với Đức Giê-su: "Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết
khát và khỏi phải đến đây lấy nước."16 Người bảo chị ấy: "Chị hãy gọi
chồng chị, rồi trở lại đây."17 Người phụ nữ đáp: "Tôi không có chồng."
Đức Giê-su bảo: "Chị nói: "Tôi không có chồng" là phải,18 vì chị
đã năm đời chồng rồi, và người hiện đang sống với chị không phải là chồng chị.
Chị đã nói đúng."19 Người phụ nữ nói với Người: "Thưa ông, tôi thấy
ông thật là một ngôn sứ. ..20 Cha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên
núi này; còn các ông lại bảo: Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng
Thiên Chúa."21 Đức Giê-su phán: "Này chị, hãy tin tôi: đã đến giờ các
người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem.22
Các người thờ Đấng các người không biết; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết,
vì ơn cứu độ phát xuất từ dân Do-thái.23 Nhưng giờ đã đến -và chính là lúc này
đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí
và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế.24 Thiên
Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí
và sự thật."25 Người phụ nữ thưa: "Tôi biết Đấng Mê-si-a, gọi là Đức
Ki-tô, sẽ đến. Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự."26 Đức
Giê-su nói: "Đấng ấy chính là tôi, người đang nói với chị đây."
39 Có nhiều người
Sa-ma-ri trong thành đó đã tin vào Đức Giê-su, vì lời người phụ nữ làm chứng:
ông ấy nói với tôi mọi việc tôi đã làm.40 Vậy, khi đến gặp Người, dân Sa-ma-ri
xin Người ở lại với họ, và Người đã ở lại đó hai ngày.41 Số người tin vì lời Đức
Giê-su nói còn đông hơn nữa.42 Họ bảo người phụ nữ: "Không còn phải vì lời
chị kể mà chúng tôi tin. Quả thật, chính chúng tôi đã nghe và biết rằng Người
thật là Đấng cứu độ trần gian.
SUY NIỆM:
Sau nửa ngày
hành trình từ Giuđê về Galilê, Ðức Giêsu băng qua Samari nghỉ mệt bên một giếng
nước.-. Giếng Giacob. Ngài vừa đói vừa khát, giữa cái nắng ban trưa. Các môn đệ
vào thành mua thức ăn. Còn lại một mình Ðức Giêsu ngồi bên bờ giếng. Chính nơi
đây đã diễn ra cuộc gặp gỡ giữa Ngài và người phụ nữ Samari vốn bị coi là tầm
thường đến mức khinh thường.
Với lòng khiêm tốn
và tế nhị Đức Giêsu mở lời, bắt đầu cuộc đối thoại bằng một lời nài xin. Ngài
chẳng sợ thú nhận sự thiếu thốn của mình.“Chị cho tôi xin chút nước uống” Nào
ngờ đây là một cuộc cách mạng. Ngài vượt
qua mọi rào cản phân biệt chủng tộc ngăn cách giữa người Do thái và người
Sa-ma-ri. Vì nơi Đức Giêsu, không có ai bị loại trừ; không có phân biệt về xã hội,
văn hóa, tôn giáo, hoặc ngôn ngữ… dù quá khứ có như thế nào, thì ai cũng có thể
gặp gỡ Thiên Chúa, miễn là họ đón nhận Thiên Chúa trong tâm hồn và cuộc sống.
Quả vậy, “giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ những người thờ phượng đích
thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những
ai thờ phượng Người như thế (Ga 4.23).
Ðức Giêsu đã cúi
mình xuống, phá bỏ những rào cản và bắc một nhịp cầu qua vực sâu ngăn cách hai
dân tộc Samari và Do thái bằng cuộc đối thoại thân tình.
Với chúng ta,
chúng ta phải băng qua những rào cản nào để đến với Chúa, để gặp gỡ tha nhân? Đức
Giê-su không những băng qua cuộc đời chúng ta mà còn cúi xuống khi chúng ta là tội
nhân, và chính ngay lúc này Người đang đến đồng hành và hiện diện với chúng ta,
không phải bên bờ giếng nữa mà ngay trong lòng, không phải giữa trưa nhưng là mọi
nơi mọi lúc, ngay cả đêm tối hay bình minh cuộc đời. Chúng ta có can đảm như
người phụ nữ, dám trò chuyện, trao đổi với Chúa để Ngài nói về tình trạng cuộc
đời và nội tâm của chúng ta? Chúng ta có khiêm tốn để cho Chúa nói những gì với
chúng ta qua tha nhân
Người phụ nữ đã
không chỉ mở lời mà còn mở lòng để đón lấy Nguồn Nước mà chị đã bất đầu nếm. Nước
đó chính là Lời của Đức Giêsu. Chị đã được tỉnh ngộ. Khi Ðức Giêsu cho thấy/ Ngài có một thứ nước lạ
lùng, uống vào không còn khát nữa. Người phụ nữ vội vã xin Ngài thứ nước kỳ diệu
đó. Nước đó chính là Ðức Giêsu, và chính
Ngôi vị của Ngài. Lời vén mở dần dần con người thâm sâu của Ngài.
Chị đã làm lại
cuộc đời, khi Ðức Giêsu cho thấy/ Ngài biết rõ gia cảnh của chị. Cái biết của
Ngài không nhằm soi mói, nhưng để cảm thông và yêu thương.
Hằng ngày Chúa
cũng đến với chúng ta qua thánh lễ, Lời Chúa, các bí tích, từng biến cố và từng
chị em trong cộng đoàn, nhưng liệu chúng ta đã tìm được nguồn nước ân sủng của
Ngài hay ta vẫn còn loay hoay ngụp lặn trong những ao tù của cái tôi cứng cỏi,
cố chấp, ngang bướng,…được bọc bởi lớp vỏ vui vẻ, vô tư bên ngoài?
Chính chị nói
lên niềm mong đợi của mình về Ðấng Mêsia, Ðấng sẽ đến dạy dỗ mọi sự (Ga 4,25);
rồi cũng chính chị đã bỏ vò nước lại mà hân hoan chạy đi giới thiệu Ðức Giêsu
cho đồng bào của chị .Chị đã tìm thấy thứ nước tuyệt diệu nơi Ðức Giêsu. Ngài từ
từ tỏ mình cho chị: "Ðấng ấy chính là tôi, người đang nói với chị
đây."
Cùng với người
phụ nữ Sa-ma-ri, đối diện với Đức Giêsu chúng ta được mời gọi tự kiểm điểm lại
đời sống của mình: tôi đang khao khát điều gì? Đâu là nguồn nước đích thực của
đời tôi? Tôi có dám trao lại cho Đức Giêsu cái vò cũ kỹ của tôi để cho Ngài định
đoạt? Phần tôi, tôi hân hoan đi giới thiệu và loan báo Thiên Chúa tốt lành cho
mọi người.
Lời Chúa vẫn mời
gọi chúng ta: "ai uống nước này sẽ không còn khát nữa", chúng ta có
tin và sống như thế hay không? Hay chúng ta vẫn đói khát của cải/ danh vọng,
quyền thế để khi không được, chúng ta lại trách Chúa như dân Do Thái hồi ở Masa
trong sa mạc năm xưa?
Người phụ nữ
Sa-ma-ri đã được Chúa thánh hóa, chữa lành mọi vết thương lòng, vì chị đã mở lời
và mở lòng để cho nguồn nước Giêsu chảy vào tâm hồn và cuộc đời của chị. Chúng
ta cũng hãy can đảm giải bày với Chúa những tội lỗi, những đam mê mà ta ưa
thích. Xin Chúa ban cho chúng ta ơn thánh, sức mạnh của Ngài để chúng ta trở về
tìm lại và kín múc nguồn nước tuyệt diệu mà Thiên Chúa Cha đã ban cho chúng ta
là chính Ðức Giêsu.
LỜI NGUYỆN
Lạy Thiên Chúa
là Cha nhân từ, chúng con cảm tạ Cha đã ban cho chúng con nguồn Nước Hằng Sống
là chính Đức Giêsu, Nguồn nước tinh khiết của tha thứ. Nguồn nước thương xót của
chữa lành và làm hồi sinh những tâm hồn đang chết trong đam mê tội lỗi. Xin
Chúa cho chúng con luôn biết đến với nguồn Nước Giêsu để cuộc đời của chúng con
được phục sinh nhờ được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa, các bí tích và ơn thánh. Ước
gì, Mùa Chay Thánh này là cơ hội để chúng con mang nguồn nước Giêsu đến với người
khác trong cảm thông, chia sẻ và yêu thương. Người là Thiên Chúa hằng sống và
hiển trị cùng với Chúa Cha và hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn đời. Amen
M. Prudence,
SPPx
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét