Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

DÂN NÀY TÔN KÍNH TA BẰNG MÔI MIỆNG, CÒN LÒNG CHÚNG XA TA


LỜI CHÚA: Mc 7, 1-13

Khi ấy, có những người Pharisêu và một số kinh sư tụ họp quanh Ðức Giêsu. Họ là những người từ Giêrusalem đến. Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. Thật vậy, người Pharisêu cũng như mọi người Do thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân: họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận; thức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn; họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. Vậy, người Pharisêu và kinh sư hỏi Ðức Giêsu: “Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa?” Người trả lời họ: “Ngôn sứ Isaia thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng: ‘Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.’ Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.” Người còn nói: “Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa để nắm giữ truyền thống của các ông. Quả thế, ông Môsê đã dạy rằng: Người hãy thờ cha kính mẹ và kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử!’ Còn các ông, các ông lại bảo: ‘Người nào nói với cha với mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ đều là “coban” rồi, nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho Chúa’, và các ông không để cho người ấy làm gì để giúp cha mẹ nữa. Thế là các ông lấy truyền thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời của Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác giống như vậy nữa!”

SUY NIỆM:

Mỗi dân tộc, mỗi đất nước và mỗi vùng miền đều có nét văn hóa và tập tục riêng. Vì thế Khi chúng ta đến một đất nước khác hay vùng miền khác chúng thường phải tìm hiểu văn hóa của đất nước và của vùng miền đó. Hay khi đến một làng hay một gia đình nào đó chúng ta thường chú ý quan sát tập tục, cách sống của chủ nhà rồi chúng ta “ nhập gia”.
Tin mừng hôm nay thuật lại có những người Pharisêu và một số kinh sư tụ họp quanh Ðức Giêsu. Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. Đối với người Do Thái, đặc biệt là các biệt phái và kinh sư luật là điều trước hết và trên hết. Nếu nói về việc giữ luật theo mặt chữ, họ không bỏ sót dù là những việc rất nhỏ. Cụ thể như “luật  rửa tay trước khi ăn”. Họ giữ luật bên ngoài rất chi li. Không những thế, họ còn áp đặt lên người khác nữa. Họ rất dễ dàng chỉ trích người khác khi họ thấy một ai đó mà không tuân giữ. Đối tượng số một họ để ý và để bắt bẻ là Đức Giêsu.
Đương nhiên  Đức Giêsu là người Do Thái thì Ngài cũng là người tuân giữ các luật cách nhiệm nhặt và chỉnh chu. Nhưng cách giữ luật của Đức Giêsu và của nhóm pha-ri-siêu hoàn toàn khác nhau. Họ giữ luật vì nệ luật, mang nặng tính hình thức, họ lệ thuộc vào luật cách mù quáng, cách giữ luật của họ không giải thoát họ khỏi cái tôi ích kỷ, khoe khoang, so bì, tính toán… Đối với Đức Giêsu, luật là con đường giải thoát con người khỏi sự ti tiện , đê hèn, nhất là giải thoát con người khỏi tội lỗi và dẫn con người đến gần Thiên chúa và giúp con người sống hạnh phúc hơn.
Nên Đức Giêsu không nhân nhượng đối với người Pharisêu và nhóm kinh sư. Ngài luôn nặng lời nhằm thức tỉnh họ. Từ việc rửa tay, họ biến thành luật của tiền nhân. Nên Đức Giêsu đã thẳng thắn vạch trần cho họ thấy: “bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà”.
Người Pharisêu cho rằng sự thánh thiện nằm ở chỗ chu toàn hết mọi luật. Còn Đức Giêsu coi sự thánh thiện nằm ở sâu nơi trái tim thuộc trọn về Chúa. Đức Giêsu trích lời của ngôn sứ Isaia “Dân này tôn kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì xa Ta.” (Is29, 13):
Khi nghe lời Đức Giêsu quở trách người Pharisêu và nhóm kinh sư, cách nào đó chúng ta cũng bị chất vấn. Bởi vì trong cuộc sống, có biết bao lần tôi và bạn cũng tìm đi tìm những điều vô bổ, không mang giá trị Tin Mừng, có lúc chúng ta cũng chuộng hình thức hơn là những điều tốt lành sâu kín bên trong.Chúng ta mong được mọi người chú ý đến những thành công bên ngoài hơn là những hy sinh, dấn thân…Vì thế, chúng ta cần phải có đời sống cầu nguyện, xin cho chúng ta có một cuộc sống thân tình, thân mật với chúa để làm thế nào trái tim của chúng ta gần với Chúa?
Bớt đi những thói đạo đức giả?
Để trở thành nhũng con người giữ luật Chúa và Giáo Hội với sự tự do, tự nguyện và vui tươi
Hầu mọi việc làm của chúng ta đều trở thành hành vi ca ngợi và thờ phượng Thiên Chúa.



LỜI NGUYỆN:

Lạy Chúa Giêsu Yêu mến. đối với Chúa yêu mến là chu toàn lề luật. Xin cho con yêu mến Chúa trong mọi người. Biết phụng sự Chúa qua đời sông hy sinh, dấn thân phục vụ và yêu mến tha nhân. Amen.

M. Prudence, SPP




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét