TIN MỪNG : (Ga 10, 1-10)
Thật,
tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối
khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp.2 Còn ai đi qua cửa mà
vào, người ấy là mục tử.3 Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên
nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra.4 Khi đã
cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết
tiếng của anh.5 Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì
chúng không nhận biết tiếng người lạ."
6 Đức Giê-su kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ
không hiểu những điều Người nói với họ. 7 Vậy, Đức Giê-su lại nói:
"Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào.8 Mọi
kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ.9
Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được
đồng cỏ.
10 Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ.
Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.
SUY NIỆM:
Tuần thứ IV của Chúa Nhật Phục Sinh, chúng ta được mời
gọi chiêm ngắm, ở lại và nếm cảm Đức Giê-su « Người Mục Tử Lành ».
Trong dụ ngôn, từ đầu đến cuối, Đức Giê-su so sánh người
chăn chiên tốt lành, hay đúng hơn người mục tử đích thật, với kẻ trộm, kẻ cướp
và với người lạ. Kẻ trộm không vào chuồng chiên bằng cửa chính, nhưng trèo qua
lối khác mà vào ; và sau khi vào, chiên không nhận ra tiếng của kẻ trộm,
vì thế, sẽ không đi theo, nhưng bỏ chạy. Trong khi đó, người mục tử đi vào bằng
cửa chính :
Người
giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con,
rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo
sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh.(c. 3-4)
Chúng ta hãy hình dung ra những gì Đức Giê-su mô tả ở
đây, vì đó là một hình ảnh thật đẹp và thật đánh động diễn tả tương quan của
chúng ta với Đức Ki-tô. Ngoài ra, còn có hình ảnh người giữ cửa nữa. Người này
là ai, trong tương quan của chúng ta với Đức Ki-tô ?
Hình ảnh Người Mục Tử đích thật và đàn chiên không chỉ
đẹp và đánh động, nhưng còn mặc khải cho chúng ta những tiêu chuẩn để nhận định
ai là Người Mục Tử đích thật của chúng ta ; bởi vì trong đời sống của
chúng ta, bên ngoài cũng như bên trong, có nhiều thần tượng, nhiều ngẫu tượng,
nhiều thần loại muốn trở thành « người chăn dắt » chúng ta, hay chính
chúng ta để cho chúng đi vào tâm hồn, đi vào cuộc đời như là chủ nhân của chúng
ta.
Tuy nhiên, dụ ngôn còn mặc khải thêm một điều nữa đụng
chạm sâu xa và trực tiếp đến chính bản thân chúng ta. Vừa rồi, dụ ngôn nói về
người mục tử đích thật. Thế còn chiên thì sao, ai là con chiên đích thật ?
Người mục tử đích thật gọi tên từng con chiên và đi trước dẫn đường ; còn
chiên, thì nghe và nhận biết tiếng của mục tử, và đi theo mục tử, chứ không bao
giờ đi theo người lạ. Như thế, con chiên đích thật, là con chiên nghe và nhận
biết tiếng mục tử của mình. Vậy chúng ta có phải là con chiên đích thật
không ? Là con chiên biết nghe và nhận ra tiếng của Đức Ki-tô, vị mục tử
đích thật của chúng ta không ?
Để phân biệt chính mình là người mục tử đích thật với
những kẻ trộm cướp, Đức Giê-su còn nói : « Kẻ trộm chỉ đến để ăn
trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi
đến để cho chiên được sống và sống dồi dào » (Ga 10, 10). Chắc chắn,
ai trong chúng ta cũng đều có hai kinh nghiệm này, một kinh nghiệm liên quan
đến sự sống và một kinh nghiệm liên quan đến sự chết.
Kinh nghiệm về sự sống đích thật và dồi dào, khi chúng ta
lắng nghe Đức Ki-tô, đi theo Ngài và ở lại với Ngài. Và kinh nghiệm về sự chết,
chưa phải là sự chết ở cuối cuộc đời, nhưng là bầu khí chết chóc ngay trong
cuộc đời này, cuộc sống này, mỗi khi chúng ta đi theo và sống cho những ngẫu
tượng khác với Đức Ki-tô, nghĩa là những gì khác với tình yêu, bác ái, tình bạn,
bao dung, tha thứ, đón nhận nhau.
Nhưng Đức Giê-su đã làm gì để cho chúng ta có được sự
sống và sự sống dồi dào ? Đó chính là tất cả những gì Ngài đã làm trong
mầu nhiệm Vượt Qua, mà chúng ta đã và đang cử hành trong Tuần Thánh và Mùa Phục
Sinh, và chúng ta cũng cử hành mỗi ngày trong Thánh Lễ.
Vẫn chưa hết. Đức Giê-su không chỉ nói mình là Mục Tử,
nhưng còn nói mình là Cửa Vào nữa :
Tôi là
cửa cho chiên ra vào. Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã
không nghe họ. Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra
vào và gặp được đồng cỏ. (c. 7-9) ( trích SN Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc)
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu là Mục Tử nhân lành, xin cho con biết lắng
nghe tiếng Chúa gọi con, chăn nuôi con trong đồng cỏ xanh tươi của Ngài. Vì chỉ
có Tình Yêu Mục Tử của Ngài mới làm cho con được sống và sống dồi dào. Từ trong
đời sống ấy, tình yêu ấy con cũng sẵn sàng hy sinh mạng sống và cuộc sống con
cho tha nhân vì tình yêu Chúa. Amen.
M. Prudence, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét