TIN MỪNG:(Ga 6, 22-29)
Hôm sau, đám đông dân
chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và
Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông
đi mà thôi.23 Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần
nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn.
24
Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ
xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.25 Khi gặp thấy Người ở bên
kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy? "26
Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải
vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.27
Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có
lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ
ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác
nhận."
28
Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên
Chúa muốn? "29 Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn
cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến."
SUY NIỆM
Trong cuộc sống, nếu
một người biết lo lắng làm việc mưu sinh vì cuộc sống là một điều tốt. Người lo
lắng là người trông xa thấy rộng biết trước vấn đề để sắp đặt cộng việc sao cho
hợp lý. Nhưng ngược lại lo lắng quá làm cho ta rối rối, băn khoăn, mất ăn, mất
ngủ… thì e rằng cái lo lắng đó sẽ gặm nhấm cuộc đời ta và có khi làm cho ta mất
bình an.
Chúng ta cũng hãy để cho
câu nói này của Đức Giê-su chất vấn con tim chúng ta, chất vấn chốn thẳm sâu
nhất trong nội tâm chúng ta: chúng ta tin Chúa, tìm Chúa và theo Chúa vì điều
gì? Phải chẳng là để được “ăn bánh no nê”? Và “ăn bánh no nê” đối với chúng ta
đã là gì và hiện nay đang là gì? Ngài biết rõ hướng đi sâu kín của cõi lòng
chúng ta. Nhưng điều làm cho chúng ta yên tâm, đó là, dù biết rõ như thế, Ngài
vẫn tiếp tục đối thoại, mời gọi, thậm chí mặc khải những điều sâu kín nhất nơi
ngôi vị của Ngài. Chúng ta nên nhớ rằng, trong số những người nghe, có các môn
đệ; và trong số họ, có những môn đệ sẽ bỏ Ngài ra đi và có kẻ sẽ nộp Ngài; và
Đức Giê-su biết như thế ngay từ đầu (c. 64). Biết là việc của trí năng, nhưng
con tim của Ngài vẫn cứ muốn đặt trọn lòng tin nơi con người, dù người đó là
ai. Bởi vì Ngài đến để cho con người được sống, và sống dồi dào, và bởi vì
Thiên Chúa yêu mến Ngài như thế nào, Ngài cũng yêu mến con người như thế.
Vì thế, ngay trong lời trách đám đông, Đức Giê-su
cũng đã chỉ ra con đường mà chúng ta phải đi: đón nhận lương thực hằng ngày, sự
sống hàng ngày không như một “sự vật” để thỏa mãn nhu cầu và nhất là lòng ham
muốn, nhưng như “dấu lạ”, dấu lạ Thiên Chúa ban để hướng chúng ta đến những gì
cao quí, đến với “lương thực trường tồn”, đến với chính Chúa. Thực vậy, Ngài
mời gọi: “Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát,
nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực
Con Người sẽ ban cho các ông”.(Ga 6,27)
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, Chúa là nguồn sống,
nguồn lương thực của con. Hằng ngày nơi bàn tiệc Lời Chúa và Thánh Thể. Chúa
nuôi dưỡng con cách dồi dào và sung mãn. Xin cho con yêu mến suy niệm Lời Chúa
và lãnh nhận Thánh Thể với lòng biết ơn, tôn thờ và yêu mến… Để con cũng sẵn
sàng chia sẻ cuộc đời con cho tha nhân. Amen.
M. Prudence, SPP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét