Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

LÒNG TIN CỦA BÀ LỚN THẬT


LỜI CHÚA: Mt 15, 21-28

Khi ấy, Ðức Giêsu lui về miền Tia và Xiđon, thì này có một người đàn bà Canaan, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng: “Lạy Ngài là con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi! Ðứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!” Nhưng Người không đáp lại một lời. Các môn đệ lại gần xin với Người rằng: “Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi!” Người đáp: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Israel mà thôi.” Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!” Người đáp: “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.”  Bà ấy nói: “"Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” Bấy giờ Ðức Giêsu đáp: “Này bà, lòng tin của bà lớn thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy.” Từ giờ đó, con gái bà được khỏi.

SUY NIỆM:

Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta gặp gỡ một người mẹ, một người phụ nữ rất đỗi tầm thường như bao người phụ nữ khác. Nhưng, bà còn mang một nỗi khổ tâm là đứa con gái của bà bị quỷ ám. Vậy, cùng chung tâm tình là nữ giới chúng ta cùng cảm thông với bà và cũng từ đó hãy cảm tạ ơn Chúa đã ban cho từng người chúng ta quà tặng tuyệt vời là mẹ của chúng ta, và cùng với mẹ là những chị em thân yêu của chúng ta trong gia đình, là “người phụ nữ yêu dấu”, là tất cả các phụ nữ trong cuộc đời của chúng ta, và trên tất cả là Đức Maria, Mẹ của chúng ta, là quà tặng mà Đức Giêsu trao ban cho chúng ta trên thập giá (x. Ga 19, 26-27), để cho tất cả chúng ta trở thành anh chị em của nhau, vì có cùng một Người Mẹ.
Trước hết, chúng ta được mời gọi hình dung ra nỗi khổ của người mẹ có đứa con gái bị quỉ ám:
"Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm! (MT 15, 22). Bà thật là vĩ đại, bà đã biến nỗi khổ của con chính là nỗi khổ của bà. Tuy bà là người Canaan- người ngoại, nhưng Bà đến với Chúa Giêsu với một niềm tin mạnh mẽ và tuyệt đối. Bà kêu cầu Chúa Giêsu thật tha thiết. Chúng ta hãy đọc lại và nghe lại cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và bà:
“Lạy Ngài là con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi! Ðứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!” Nhưng Người không đáp lại một lời.
Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!”
Người đáp: “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.”
 Bà ấy nói: “"Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” 
Ðức Giêsu đáp: “Này bà, lòng tin của bà lớn thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy.”
Trong cuộc đối thoại, Nếu là tôi, tôi đã giận Chúa Giêsu và bỏ đi rồi. Vì Chúa đã “ích kỷ”: với tôi “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.” và thiếu “nhân bản” đồng hóa một thân phận “chân yếu tay mềm” đầy đau khổ của người phụ nữ như đàn súc vật.-“lũ chó con”.

 Thật thế đây là một thử thách hay nói đúng hơn là một sự khích lệ cho đời sống đức tin và cầu nguyện của bà. Chính vì thế mà bà đã không bỏ cuộc mà tiếp tục kêu cầu tha thiết hơn nữa. Đức Tin của bà đã chạm sâu vào lòng thương xót của Thiên Chúa và con gái bà đã được chữa lành.
Nhờ đức Tin của người mẹ mà đứa con được chữa lành, nhờ đức tin của cộng đoàn mà đời sống chúng ta được lớn lên.
Tại sao đời sống của tôi cứ mãi dang dở, bởi vì đức tin của tôi chưa sâu, tôi chưa dám đối diện với Chúa để xin Ngài đụng chạm vào bệnh tật của tôi, tôi không để cho Ngài thử thách tôi, tôi không để cho Ngài hạ thấp tôi. Vì thế Ngài không thể nâng tôi lên và chữa lành cho tôi.


LỜI NGUYỆN

Lạy Thiên Chúa là Cha đầy lòng trắc ẩn và yêu thương, xin ban cho con ơn đức tin để con dám sống điều Cha muốn con sống và dám chấp nhận mọi nghịch cảnh trong đời, ngõ hầu Cha là Đấng sẽ chữa lành,giải thoát và làm cho con được hạnh phúc và viên mãn. Amen.

M. Prudence, SPP

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét