Thứ hai, 03/08/2015
Sau Chúa Nhật XVIII Thường Niên
CHẠNH LÒNG THƯƠNG
Chuyện kể rằng có hai đứa
trẻ nghèo đói đang bới móc đống rác ở ven đô thị. Mắt hai đứa sáng rực lên khi
nhìn thấy miếng bánh kem thơm ngon của một đứa bé ngồi trên xe hơi vất xuống lề
đường. Thằng anh chạy vội tới nhặt, nhưng bánh quá lấm láp bởi đất bụi. Đứa con
gái nuốt nước miếng bảo thằng anh rằng: “ Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn”. Thằng
anh phùng má thổi, bụi đã dính chẳng chịu cho đi. Đứa em sốt ruột cũng ghé
miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của nó làm bánh rơi tõm xuống cống
rãnh hôi hám và chìm hẳn. Con bé thít thít: “ Ai biểu Anh Hai thổi chi cho mạnh
”. Thằng anh ngậm ngùi: “ Ừ, tại anh!” Nhưng kem còn dính tay nè. Cho em ba
ngón, anh chỉ liếm hai ngón thôi.
câu chuyện thật cảm động, Thiên Chúa mời gọi ta sống sẻ chia và yêu thương. Hãy có tâm hồn chạnh lòng thương và động làng trắc ẩn. Chúng ta cùng đọc lời Chúa
15 Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: "Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn." 16 Đức Giê-su bảo: "Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn." 17 Các ông đáp: "Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá! " 18 Người bảo: "Đem lại đây cho Thầy! " 19 Rồi sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và unghai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho dân chúng. 20 Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. 21 Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.
câu chuyện thật cảm động, Thiên Chúa mời gọi ta sống sẻ chia và yêu thương. Hãy có tâm hồn chạnh lòng thương và động làng trắc ẩn. Chúng ta cùng đọc lời Chúa
Lời chúa: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Nghe tin ấy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người. 14 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.
15 Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: "Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn." 16 Đức Giê-su bảo: "Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn." 17 Các ông đáp: "Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá! " 18 Người bảo: "Đem lại đây cho Thầy! " 19 Rồi sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và unghai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho dân chúng. 20 Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. 21 Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.
Suy niệm:
Trong cuộc sống thường ngày ta gặp rất nhiều hoàn
cảnh và sự việc xảy ra như: Tai nạn, bệnh tật, thiên tai,... sự chênh lệch giữa
người giàu và người nghèo… nhưng nhiều khi ta lại cho đó là chuyện của người
khác chẳng liên quan gì đến mình, lo lắng bận tâm làm gì. Ta đã quên rằng mọi người có một Người Cha trên Trời, Ngài luôn chạnh lòng thương xót đám dân nghèo, Ngài
luôn quan tâm, đi bước trước để lo lắng, quan phòng cho con người về mọi mặt từ của
ăn nuôi sống thể xác lẫn tâm hồn và còn chữa lành mọi vết thương lòng, xóa hết mọi lo âu, phiền muộn cho
ta. Ngài thấy rõ nhu cầu của từng tâm hồn và Ngài ra tay thực hiện chứ không cần con người lên tiếng kêu xin . bời vì Ngài là Đấng chậm bất bình nhưng luôn chạnh lòng thương”.
http://ducthien.net/music/?v=nghe&id=3698
http://ducthien.net/music/?v=nghe&id=3698
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, con xin tạ ơn Chúa, vì Chúa luôn thấy
rõ nhu cầu của con và Chúa hằng tuôn đổ dạt dào hồng ân xuống cho con dù con
chưa xin, dù con chưa nhớ để cảm ơn Ngài. Con xin tạ lỗi cùng Chúa và xin Chúa
giúp con luôn biết sử dụng tốt ơn ban của Chúa bằng cách quan tâm đến nhu cầu
của anh chị em xung quanh, đặc biệt là những trẻ em nghèo bị bỏ rơi và biết vui
vẻ cho đi mà không tính toán, không than phiền dù chỉ một lời.Amen
Nt. Têrêsa Nguyễn
Thi Ly Na
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét