·
Tin Mừng:
Lc 21, 20-28
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Khi các con thấy Giêrusalem bị các đạo binh
bao vây, các con hãy biết rằng đã gần đến lúc thành ấy bị tàn phá. Bấy giờ
những ai ở trong đất Giu
đa, hãy chạy trốn lên núi, những ai ở trong thành, hãy
rời xa, và những ai ở vùng quê, chớ có vào thành; vì những ngày ấy là những
ngày báo oán, để ứng nghiệm mọi lời đã ghi chép.
"Khốn cho
những đàn bà đang mang thai và nuôi con thơ trong những ngày ấy: vì chưng sẽ có
sự khốn cực cả thể trong xứ và cơn thịnh nộ trút xuống dân này. Chúng sẽ ngã
gục dưới lưỡi gươm, sẽ phải bắt đi làm tôi trong các dân, và Giêrusalem sẽ bị
các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại chấm dứt.
"Sẽ có những
điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn
sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn, chờ đợi những gì sẽ
xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy
trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những
điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi
các con đã gần đến".
Suy Niệm:
Chúng ta đang
sống ở những ngày cuối của năm phụng vụ; và Lời Chúa trong các bài Tin Mừng của
những ngày này, nhất là bài Tin Mừng hôm nay, cũng nói cho chúng ta về thời
điểm cuối cùng, không phải của một năm, nhưng là của mọi sự.
Thánh Luca
trình bày biến cố Giêrusalem bị sụp đổ, tượng trưng cho cuộc phán xét cuối cùng
của Thiên Chúa. Ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh được ứng
nghiệm. Và đó cũng là ngày mà sự can thiệp cuối cùng có tính cách quyết liệt
của Thiên Chúa vào lịch sử.
Hình ảnh thành thánh
Giê-ru-sa-lem sẽ bị phá hủy vì bạo lực, tượng trưng cho mọi công trình của con
người, đạo cũng như đời, sẽ bị phá hủy. Không phải vì Thiên Chúa giáng phạt,
nhưng vì bạo lực của con người. Nhưng, như chúng ta đều có kinh nghiệm, chuyện
người hại người không chỉ xẩy ra lúc chiến tranh, nhưng là chuyện xảy ra hàng ngày,
dưới mọi hình thức, và một cách ý thức cũng như vô thức. Thế giới sáng tạo cũng
lúc khởi nguyên, khi chưa được Thiên Chúa sáng tạo, phân rẽ, sẽ tan rã và trở
lại tình trạng hỗn mang như định hướng và sắp xếp bằng Ngôi Lời của Người. Và cũng không phải vì Thiên
Chúa cho xẩy ra thiên tai để trách phạt loài người tội lỗi, như thời
ông Nô-e, nhưng vì đó là quy luật, là thân phận thọ tạo. Thế giới
sáng tạo, dù có rất bền vững, nhưng vẫn phải đi đến điểm tận cùng, vì không
phải là vĩnh cửu.
Một nhó người
hỏi Đức Giê-su: “Thưa Thầy, vậy bao giờ các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp
xảy ra, thì có điềm gì báo trước?” chúng ta được mời gọi lắng nghe và tin vào
lời của Đức Giê-su: Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo danh Thầy đến
nói rằng: “Chính ta đây”, và: “Thời kỳ đã đến gần”; anh em chớ có theo họ. Khi
anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải
là chung cục ngay đâu.
Lời của Đức Giê-su nói về thời điểm tận cùng của mọi sự có thể làm chúng ta sợ hãi, nhưng đó lại là con đường tất yếu của sự sống mới và sáng tạo mới, như hạt lúa mì, như chính thân xác của chúng ta: sáng tạo này phải tan rã, chúng ta phải vượt qua cuộc đời này ngang qua sự chết, thân xác rã tan, để nhường chỗ cho trời mới đất mới và cho sự sống mới. Đó còn là cuộc Vượt Qua, từ sự chết sang sự sống, Hiểu như thế, cả loài người và từng người chúng ta, cùng muôn loài muôn vật được mời gọi trông chờ trong bình an và hi vọng Ngày Cánh Chung và cầu nguyện xin Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, mau ngự đến. Như thế, điểm tận cùng sẽ trở thành niềm hân hoan, trở thành thời điểm cứu chuộc.( Lm Giuse Ng. Van Lộc SJ)
Cầu
Nguyện:
Lạy Chúa, là nguồn
sự sống của con.
Xin ban cho con
một đức tin vững mạnh, để con tin vào tình yêu và quyền năng của Chúa.
Xin ban cho
con lòng mến thẳm sâu để con luôn tín thác cuộc đời con cho Chúa .
Để từng ngày
sống qua đi là hành trình của con về với Chúa gần hơn. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét